Đời sống

Những món ăn bình dị này đã kéo bạn về cả một vùng trời ký ức thơ dại ngày xưa...

Ai cũng có một món ăn gắn liền với những ký ức tuổi thơ. Món ăn đặc biệt khiến bạn cả đời không quên ấy là gì?

Ấu thơ trong tôi là món măng xào thịt bò (mà tôi luôn gọi là “kim băng xào”) và bánh “đùi gà”. Đó là các món bà ngoại thường làm để “hối lộ” tôi đi mẫu giáo. Cứ sáng sáng, đến giờ đi học là tôi lại khóc, nì nèo để được ở nhà, và bà sẽ bảo, nếu tôi ngoan, cuối tuần bà sẽ cho ăn “kim băng” xào thịt bò. Chỉ cần nghĩ đến cái giòn giòn chua chua của măng trộn với những miếng thịt bò thái mỏng, xoăn lại trên lửa, một ít miến dong ngấm trọn nước sốt từ thịt và măng, thêm tí rau mùi tàu thơm lựng và ít tiêu rắc lên trên, con bé là tôi khi ấy đã đủ hào hứng, xung phong đi học ngay, và cố gắng để cuối tuần có phiếu bé ngoan.

Còn cái bánh “đùi gà” vàng ruộm, chỉ có chút bột tẩm vừng mà giòn xốp, thơm lựng bán ở trước cổng trường - thứ mà tôi luôn cố ăn thật nhanh trước khi về đến nhà, vì mẹ sẽ mắng hai bà cháu ăn linh tinh – là phần thưởng của mỗi chiều bà đón sớm, đợi tôi trước cổng trường mẫu giáo. Những món ấy, giờ vẫn còn, nhưng hương vị, thật lạ, chẳng bao giờ như cũ nữa…

Cũng như tôi, những người đã trải qua tuổi thơ đầy màu sắc đã kể tôi nghe cảm xúc về tuổi thơ qua những món ăn trong ký ức. Bạn cũng thế, hãy kể tôi biết, món ăn tuổi thơ của bạn là gì, nhé?

Đặng Trương Thụy Bình: Ấu thơ là cá kho củ nén trộn… nước bọt của ngoại
Món ăn tuổi thơ của tôi do bà ngoại hay làm là cá kho. Ngoại mua cá nục cỡ 2 ngón tay tươi rói, về làm sạch sẽ, ướp bột nghệ, mắm muối, bột ngọt, tiêu, để một tí sau đó giã củ nén khử với dầu phộng, bỏ cá vào kho riu riu lửa. Bà ngoại kho cá cho cả nhà ăn, vẫn ướp chút tiêu, phần là để ngon, phần cho tụi nhỏ chúng tôi ấm người để khỏi bị cảm. Con cá cứng lại, thơm và nồng mùi mặn, rồi ngoại gỡ xương ra hết, nhai nát và bón cho tôi ăn, chắc sợ cháu hóc xương.

món ăn tuổi thơ
Món ăn tuổi thơ của chị Thụy Bình gắn liền với sự chăm chút của bà ngoại.

Giờ thì thấy mất vệ sinh, chứ hồi đó tôi thấy ăn vậy là ngon nhứt, hai ba đứa em con dì và tôi giành nhau ăn, ngoại không kịp đút luôn. Vậy mà cứ lớn ù ù à. Mà món đó ăn ngon lắm, cái vị nó sao sao á, tả không được đâu! Hồi đó, mẹ đi làm, mấy đứa nhóc còn giành nhau mò vú da của ngoại nữa (cười).

Giờ ngoại mất rồi, tôi tưởng không tìm được mùi cá nục kho củ nén nữa, nhưng  vẫn may mắn, mẹ chồng kho y hệt mùi ngoại, tôi ăn ngon lành luôn. Nhưng vẫn có cảm giác nó chỉ giống cái mùi, còn cái vị thì khác, chẳng biết do mẹ chồng kho mằn mặn hơn, hay vì không có ngoại mớm cho ăn nữa?

món ăn tuổi thơ
Món cá kho củ nén chị làm, dầu với công thức y chang, vẫn không có vị xưa.

Mới hôm qua đi chợ, thấy cá tươi quá, mà rẻ chứ, 1 ký có có 35 ngàn à, tôi hấp lên một ít cuốn rau muống bánh tráng ăn đã luôn, rồi còn lại đem kho y chang kiểu bà ngoại. Cũng ngon thơm, nhưng mà ngồi nhai nát một hồi, không có giống chi hết trơn!

Lê Ngọc: Bột sắn quấy và thịt băm rang "huyền thoại"
Món ăn "huyền thoại" của tuổi thơ mình là món bột sắn quấy. Hồi bé, mình ở với bà ngoại, nhà bà gần sông Hồng. Hồi bé, tầm 2 - 3 tuổi đến năm 3 - 4 tuổi, mình bị nóng trong, hay chảy máu cam. Tầm chiều chiều, sau khi đi chơi đi hò loạn lên với mấy đứa trẻ trong xóm ở bãi cát, “đón” mình ở nhà là một đĩa bột sắn quấy to vật vã dì làm, bắt mình ngồi xúc ăn bằng hết.

món ăn tuổi thơ
Với chị Lê Ngọc, tuổi thơ gắn liền với bờ bãi sông Hồng và những món ăn bà ngoại nấu.

Chắc cũng có hiệu quả thật, vì về sau mình ít bị chảy máu cam hơn hẳn. Da mình trắng, không mọc mụn bao giờ, nên mọi người cứ nhắc mãi là vì ăn bột sắn nên thế. Nhưng quả thực, món ấy ám ảnh cả tuổi thơ mình cho đến bây giờ. Mình không bao giờ động đến bột sắn nữa, vì quá ớn.

món ăn tuổi thơ
Chè bột sắn là món ăn chị không bao giờ thử lại, sau ký ức "kinh hoàng" hồi bé. (Ảnh minh họa)

Còn khi bắt đầu đi học đến bây giờ, mình mê nhất là món thịt băm rang và rau muống luộc. Món ấy, mình luôn cảm thấy không ai làm ngon bằng bà ngoại mình làm. Ăn ở chỗ nào, ở đâu, của ai cũng thấy không giống. Bà ngoại băm nhỏ thịt, rang cháy xem xém nhưng lúc nào cũng có nước thịt để trộn cơm ăn, mà ăn kiểu hổ lốn nhé, trộn thịt với cơm với nước thịt rồi cho rau luộc vào ăn, mỗi lần mình ăn hết nguyên bát ô tô cơm luôn.
À, lại còn hồi bé hay đi chơi long nhong với bọn trẻ trong xóm, toàn ăn những món ăn “kinh dị” gì gì đâu, kiểu châu chấu nướng, hoặc lên bãi cát bắt ong rồi hút mật ở đuôi. Giờ nghĩ lại thấy kinh thật, vậy mà hồi bé, chả hiểu sao thấy nó ngon thế?

Khathy Chan: Ám ảnh với món cháo chim bồ câu bồi dưỡng
Món ăn tuổi thơ mà tôi nhớ mãi là một nỗi ám ảnh kinh hoàng: cháo chim bồ câu. Hồi bé, tôi gầy còm suy dinh dưỡng, mẹ sốt ruột nên thường mua chim bồ câu về nấu cháo bồi bổ. Nhà nghèo, món đấy cũng được xem là xa xỉ, là một sự đầu tư lớn lao của mẹ. Ấy thế mà mỗi lần nhác thấy mẹ xách con chim về là tôi lăn đùng ra khóc: “Con thương con chim lắm mẹ ơi đừng thịt nó, mẹ thả nó đi, mẹ cho con nuôi nó...”. Tất nhiên, mẹ đàn áp không thương tiếc những cơn mè nheo đó, tự tay làm thịt nấu cháo, ép ăn bằng được. Tôi vừa ăn vừa khóc, vừa ăn vừa khóc. Miếng cháo lợm miệng, khó nuốt biết nhường nào.

Rồi có một lần mẹ mang về một con chim. Tôi lại lăn ra khóc theo lệ chứ cũng chả có tí hy vọng nào. Ai dè, lần ấy mẹ mủi lòng cho giữ lại nuôi... Cũng từ đấy kỷ-nguyên-cháo-chim kết thúc.

món ăn tuổi thơ
Khathy Chan xinh đẹp từng khóc sướt mướt khi bị mẹ ép ăn cháo chim bồ câu.

Bây giờ lớn, hiểu và thương tấm lòng của mẹ vô cùng nhưng vẫn nghĩ khi có con, nhất định sẽ không ép nó ăn, nó gầy cũng được, muốn ăn chay cũng được, sẽ theo lựa chọn của nó.

Ký ức tuổi thơ của tôi là những bữa ăn chan nước mắt (vì biếng ăn, bị ép) chứ không nhớ món yêu thích nào cả. Chẳng hiểu vì sao, ngày bé tôi rất ác cảm với nhiều món ăn được cho là giàu dinh dưỡng như cháo chim bồ câu, trứng vịt lộn hay canh cua v.v... Với thể lực của tôi khi ấy thì mẹ luôn phải đóng vai ác ép uống tôi ăn. Cả mẹ và con đều khổ sở vô cùng!

món ăn tuổi thơ
Món ăn bổ dưỡng là niềm thèm khát của nhiều người là món ăn tuổi thơ tạo ấn tượng xấu với chị. (Ảnh minh họa)

Sau này, tôi trở thành người nấu ăn cho cả đại gia đình có già có trẻ, toàn là những người kén ăn, ăn kiêng, có bữa tôi phải nấu tới 3 loại canh khác nhau. Lúc đấy, tôi đã nghĩ, hay là nhân quả đến quá sớm, vì “tội” lười ăn, làm mẹ khổ vì chuyện ăn uống mà tôi phải chịu chuyện tương tự? (Cười lớn)

Nguyễn Tùng Lâm: Thèm nắm cơm trộn ruốc của bà
Lúc em còn nhỏ, em siêu lười ăn. Cho em ăn vất vả lắm, tới lớp 5 mẹ vẫn đút cơm cho. Có một dạo ở với bà nội, bà em hay nắm cơm cho em ăn. Thực ra cơm nắm với ruốc (thịt chà bông) chẳng khác gì ăn cơm trong bát bình thường cả, nhưng bà em sẽ hỏi "thích ăn nắm cơm nhỏ hay to?", em thì chắc chắn chọn nhỏ, rồi cười khoái chí nghĩ là hôm nay bớt được chút cơm.

món ăn tuổi thơ
Cơm nắm ruốc là món ăn yêu thích của Tùng Lâm. (Ảnh minh họa)

Lúc đó, em khoảng 4,5 tuổi, bây giờ em 22 rồi. Mùa đông năm ngoái, em còn còn đút thức ăn cho bà vì tay bà tích nước, sưng phồng không tự ăn được nữa. Đến ngày cuối cùng của bà, trước Tết vài ngày, em không kịp về đút cho bà ăn, bà lại bỏ em đi mất mà chưa kịp ăn gì cả. Bà thương em nhất trong số mấy đứa cháu, cũng không hiểu vì sao, thế mà tới lúc bà mất em lại không có mặt, không kịp cho bà ăn bữa cuối…

món ăn tuổi thơ
Cô gái trẻ không thể tìm lại hương vị xưa, có lẽ vì thiếu bàn tay nắm cơm của bà.

Giờ thì em vẫn thi thoảng ăn cơm nắm kiểu Nhật, hay ăn gimbab, hoặc tự làm, nhưng cảm giác dù thế nào cũng không thể bằng nắm cơm thành hình từ tay bà, như hồi nhỏ cả.

Ngọc Hân: cá hấp cuốn bánh tráng đầy yêu thương của ngoại
Tuổi thơ của em gắn liền với món ăn giản dị ấy. Cá nục, ngoại hấp thiệt mềm, rồi ngồi tỉ mẩn lựa xương ra, bánh tráng ngoại nhúng nước rồi gấp lại làm tư, cuốn lại được cái cuốn nhỏ xíu, em bỏ miệng cái một là hết rồi. Có vậy thôi, không rau, không chấm mắm gì hết mà thấy ngon lắm. Lúc đó, em ăn một lần là hết 2 - 3 con cá hấp, ngoại lựa xương ra để cuốn cho em ăn không kịp luôn.

món ăn tuổi thơ
Tuổi thơ của Ngọc Hân được bù đắp bằng món ăn đầy yêu thương của ngoại.

Mẹ em là thứ ba trong 7 anh chị em. Từ khi em nhỏ xíu, ba mẹ em li thân rồi li hôn. Ngoại em thương em nhất, vì ngoại em nói em không có trọn vẹn tình thương gia đình, nên ngoại không muốn em thiệt thòi. Ngoại em có gần 10 đứa cháu, ông em mất sớm nhưng lúc đó, cuối tuần chỉ có một mình em được mẹ đưa về thăm ngoại, món cá đó cũng chỉ một mình em được ăn qua.

Em còn nhớ, nhớ rất rõ, lúc ngoại đưa cuốn cá cho em ăn, em bỏ ngay vào miệng rồi lại chìa tay ra ý muốn ăn nữa, ngoại em còn mắng: "Cha mày, từ từ để ngoại gỡ xương đã". Sau này ngoại em lớn tuổi hơn, mắt mờ, tay chân yếu, trí nhớ cũng kém, có lần em nhắc, bảo con thèm cá hấp cuốn bánh tráng, ngoại ngẩn ngơ nhìn em hỏi: "Là cái gì?".
món ăn tuổi thơ
Đã 12 năm, cô vẫn không tìm được hương vị cá nục hấp cuốn bánh tráng ngoại làm. (Ảnh minh họa)

Giờ ngoại mất được 3 năm rồi, vào đúng buổi sáng sinh nhật em. Em ăn cá nục hấp mẹ làm hoài, chưa từng tìm lại được hương vị đó nữa, tính ra đã 12 năm rồi đó.

Gia Ngọc: Trứng chiên và nước tương là món ăn sang trọng nhất
Ngày đó, nhà nội mình nuôi gà, nên hầu như mình được ăn món này mỗi ngày. Mình còn nhớ như in khoảnh khắc cái trứng được chiên lên cho vào cái thau nhỏ màu xanh thuộc “quyền sở hữu” của mình, bên dưới là cơm nóng hổi khói vẫn phà phà, xịt thêm tí nước tương. Wow, đó là sơn hào hải vị hồi bé đó! Giờ nghĩ lại chạnh lòng. Lúc ấy, mẹ đi cấy lúa miết, mình phải tự ăn, cứ tới giờ là leo tọt lên cái ghế mây xanh, bưng thau cơm ăn đợi mẹ đi cấy về.

món ăn tuổi thơ
Trứng chiên chan nước tương, đó là món sang trọng nhất tuổi thơ anh Gia Ngọc. (Ảnh minh họa)

Mấy món khác cũng toàn những thứ… kỳ cục, chẳng giống ai, nhưng không hiểu sao, mỗi lần nhớ lại là trong lòng lại lưu luyến, bịn rịn. Ví như bữa sáng của mình là 500 đồng cháo lòng ăn độn với cơm nguội, mẹ kêu ăn cháo mau đói nên bỏ cơm vào độn vậy, thế là món cháo độn cơm theo mình đó giờ. Quê mình ở Long An, ruộng lúa bạt ngàn. Khi lớn thêm tí, mình đi long nhong khắp xóm, nhà nào mà có xoài là hái trộm về, bào thành lát ăn với nước thịt kho hay cá kho, ngon tuyệt luôn.

Rồi mỗi lần mùa mưa tới là bông súng nở rộ ao hồ, mình lại ao hái ba cái bông súng nước, ngắt thành từng đoạn rồi cho tí nước giấm gạo cho có vị chua chua, ăn không vậy với cơm nóng và nước cá kho hay thịt kho gì cũng ngon cả. Chưa kể mấy món cào cào, gà nước nướng bùn ngoài đồng nữa chứ!

món ăn tuổi thơ
Anh cảm thấy tiếc vì tụi trẻ ngày nay không được trải nghiệm tuổi thơ dữ dội với bông súng, đọt khoai, cào cào như anh ngày trước. (Ảnh minh họa)

Ăn vậy mà vẫn lớn lên, béo ục ịch. Nghĩ lại thấy mình dễ nuôi quá trời, mà tuổi thơ cũng đủ màu sắc hen! Mình bây giờ vẫn hay lùng sục bông súng nước để ăn mà không tìm thấy.

Tụi nhóc giờ sung sướng ăn uống toàn các món đầy đủ dinh dưỡng nên đâu biết được mấy món mà chúng không hề nghĩ tới là sẽ ăn được. Có đứa không biết được cả con cào cào thật là như thế nào, nghĩ mà thương.

aFamily

món ăn, món ăn dân dã, món ăn tuổi thơ, ký ức tuổi thơ


      © 2021 FAP
        4,011,574       1,280