Thời cuộc

Cô gái tìm được ân nhân sau 8 năm nhờ Facebook

Sau 3 tuần đăng thư tìm kiếm, Quyên đã tìm lại ân nhân giúp hai cha con cô đẩy xe từ Hà Nội về Ninh Bình cách đây 8 năm.

Ngày 15/4, Đỗ Quyên Quyên (sinh năm 1990, quê Ninh Bình, hiện sống ở Hà Nội) đã liên lạc được với hai ân nhân là anh Vũ Văn Kỷ (sinh năm 1983) và Ngọc Hải (sinh năm 1980) quê xã Hải Triều, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định. Ngày 16/4, Quyên và bố mẹ đã trực tiếp gặp anh Kỷ ở Nam Định và hội ngộ cùng anh Hải tại Hà Nội.

Trước đó, vào ngày 29/3, trên trang cá nhân của mình, Quyên đã viết một câu chuyện với tiêu đề: "Tìm chàng trai đã gặp trên đường cao tốc", để tìm người đã giúp hai bố con cô trên đường từ Hà Nội về tới Ninh Bình. Sau ba tuần đăng tải bức thư trên Facebook cá nhân, Quyên đã nhận được gần 2.000 lượt chia sẻ trên và khoảng 500 email gửi về giúp đỡ, động viên.

Trong câu chuyện, Quyên viết: “Chuyện xảy ra từ 8 năm trước, khi là học sinh lớp 11, do bị đau ở 2 hốc mắt, tôi luôn nghĩ mình sẽ bị mù nên bố đưa tôi bằng xe máy đi từ Ninh Bình lên Hà Nội để khám bệnh rồi trở về nhà lúc 8h tối. Được 1/3 quãng đường cao tốc Pháp Vân thì xe hỏng. Bố vẫy tay, cầu cứu sự trợ giúp từ những chiếc xe trên đường nhưng không một ai dừng lại".

Anh Hải và Quyên Quyên gặp lại nhau sau 8 năm.

Anh Hải và Quyên gặp lại nhau sau 8 năm.

Hai bố con Quyên lầm lũi dắt xe, hai bên không thấy nhà cửa, chỉ toàn bóng tối mà đường về nhà còn hơn 100 km. Rồi một chiếc xe máy dừng lại, đó là hai thanh niên, một béo, một gầy cỡ chừng 24 - 27 tuổi. Chàng trai mập hơn tên là Kỷ, đã dùng dụng cụ tháo lắp nhưng không sửa được xe. Sau đó, hai thanh niên giúp bố con Quyên đẩy xe đi hết 30km trên đường cao tốc bằng cách hai xe đi song song, họ dùng chân phải của mình đặt lên xe, lấy lực đẩy đến quán sửa xe thuộc địa phận Hà Tây (cũ).

Sửa mãi cũng không được, người thợ sửa xe nói mọi người nghỉ lại một đêm, hôm sau tính tiếp nhưng bố Quyên suốt ruột và muốn về nhà ngay. Một trong hai thanh niên hơi do dự nhưng sau đó người kia thuyết phục bạn mình tiếp tục đẩy chiếc xe hỏng trong đêm đi 100km từ Hà Tây về Ninh Bình. Con đường tối tăm, nhiều ổ gà.

Quyên nhớ lại: "Trên đường đi, anh Kỷ hỏi han chuyện học hành, chuyện tôi đi viện khám bệnh. Tất cả trở về nhà khoảng 3h sáng. Khi chiếc xe dừng lại hầu như hai anh ngồi bất động vì toàn thân tê mỏi. Mẹ đã chuẩn bị sẵn bữa ăn đêm cho mọi người".

Sau lần đó, họ không còn gặp nhau nữa. Bố Quyên kể lại, anh Kỷ đã thức để đọc tập bản thảo truyện ngắn Quyên viết trên bàn học. Anh cũng dùng guitar của bố để chơi lại bản nhạc được phổ từ bài thơ của cô viết.

Nửa tháng sau, Quyên tìm thấy trong quyển sách của mình một bức thư dài 4 trang giấy anh Kỷ để lại, nét chữ rất đẹp. Anh nói, lúc có người vẫy xe trên đường cao tốc, anh định không dừng lại vì đã có rất nhiều vụ cướp giật tương tự. Nhưng khi nhìn thấy bố Quyên mặc chiếc áo xanh bộ đội và ánh mắt của con bé 17 tuổi đáng thương. Anh tin là một mối duyên kỳ lạ nào đó đã khiến anh dừng lại, rồi đẩy xe giúp bố con cô gái suốt 120km bằng chân. Anh hứa, sẽ đưa Quyên đi ăn kem Tràng Tiền khi đỗ đại học ở Hà Nội.

Bố Quyên lưu số điện thoại của anh Hải. Cuộc điện thoại đầu tiên và cũng là cuối cùng, Quyên nhận anh Kỷ là anh trai, sau đó biết thông tin anh đi Trung Quốc dạy tiếng Trung. Nhưng không lâu sau, điện thoại của bố cô bị mất, thông tin từ đó bị thất lạc.

Anh Kỷ (ở giữa) cùng bố mẹ Quyên.

Anh Kỷ (ở giữa) cùng bố mẹ Quyên.

Quyên chia sẻ: "Cuộc gặp gỡ trong một đêm đầy lo âu, ở thời buổi còn nghèo khó đã khiến tôi mất liên lạc với các anh dễ dàng và đầy tiếc nuối như vậy. Không điện thoại riêng, không nick Yahoo, không Facebook. Riêng với tôi, là người trong vị trí được giúp đỡ luôn nghĩ mình mang nợ.

Và cho đến bây giờ, 8 năm đã trôi qua. Tôi ra trường và đi làm, nhiều lần đi ăn kem Tràng Tiền, nhiều lần đi trên con đường cao tốc để về quê và nhiều lần kể lại câu chuyện này với những người thân thiết. Tôi vẫn nghĩ, nếu đặt trong địa vị của mình, chắc sẽ không làm được như các anh. Bố tôi cũng vậy, thi thoảng vẫn nhắc lại câu chuyện và nói về hai anh như những thành viên trong gia đình".

Gặp gỡ trong đêm tối, cô gái không còn nhớ rõ gương mặt của ân nhân. Cô chỉ biết họ là bạn thân, nhà gần nhau, ở Hải Hậu, Nam Định, gia đình anh Hải có tàu ra khơi. Anh Kỷ từng là là giáo viên dạy tiếng Trung tại Hà Nội. Anh Hải làm cho một trung tâm xuất khẩu lao động sang Trung Quốc.

"Chuyện đã 8 năm, ngày đó, khi còn là học sinh lớp 11 tôi không nghĩ nhiều lắm. Nhưng dạo gần đây tôi có nghĩ nhiều hơn, thường khóc, cảm giác sốt ruột, lo lắng như có chuyện không được tốt. Nhớ lại bức thư anh Kỷ viết cho tôi có câu thơ: 'Hẹn gặp nhé duyên đời để lại/ Xa nhau rồi chẳng lẽ lại quên'. Có duyên rồi, không quên được, tôi phải đi tìm lại thôi”, Quyên nói về động lực thôi thúc cô đi tìm hai ân nhân của mình.

Không chỉ Quyên mà bố cô cũng rất cảm kích trước sự giúp đỡ của hai chàng trai, dù thời gian đã trôi qua khá lâu. Ông nói: “Đối với gia đình tôi, tình nghĩa mà 2 người thanh niên đó là vô cùng lớn, họ chính là ân nhân của chúng tôi. Nếu đợt này không tìm thấy các anh, đến kỳ nghỉ 30/4-1/5 hai bố con tôi sẽ sang bên Hải Hậu, Nam Định để tìm”.

Quyên phóng xe máy 50 km đến quán sửa xe năm xưa vì nghe nói hai ân nhân có quen chủ quán. Khi nghe chuyện, bà nhớ ngay ra câu chuyện của Quyên nhưng bà không biết họ là ai và ở đâu.

Bà cụ ở quán sửa xe cách đây 8 năm vừa được Quyên Quyên chụp lại (Ảnh: Facebook Quyên Quyên)

Bà cụ ở quán sửa xe cách đây 8 năm vừa được Quyên chụp lại.

Bà chủ gọi điện cho con trai mình, người sửa xe 8 năm trước nhưng con bà không nhớ gì cả. Chia tay, bà an ủi Quyên: “Có duyên thì sẽ gặp lại thôi con ạ. Trên đời này còn nhiều người tốt như các anh lắm. Bà ở gần đường cao tốc, bà biết”.

Quyên chia sẻ trên trang cá nhân rằng, cho dù tìm được hai anh hay không, cô cũng đã nhận thấy nhiều điều kỳ diệu và đáng sống. Đó là sự giúp đỡ chân thành của nhiều người xa lạ và những cánh thư động viên và chia sẻ với cô hàng ngày.

Và nhờ sự chia sẻ không ngừng của cộng đồng mạng, phép màu đã xảy ra khi chị Nguyễn Thúy (hiện sống ở TP HCM, bạn thân của anh Kỷ) đã đọc được câu chuyện tìm kiếm ân nhân trên mạng. Anh Kỷ rất muốn gặp lại cô em gái kết nghĩa nhưng do đi đánh cá ngoài biển nên nhờ chị Thúy liên hệ với Quyên.

Sau đó ít lâu, gia đình Quyên đã vui mừng hội ngộ cùng cả hai ân nhân năm xưa. Cô chia sẻ: “Thật kỳ diệu, tôi đã tìm được 2 người anh trai nhờ cộng đồng mạng lan tỏa. Xin cảm ơn tất cả mọi người đã động viên, chia sẻ và giúp đỡ tôi trong thời gian qua. Giờ thì tôi tin phép nhiệm màu là có thật”.

Theo Giadinh.net.vn

NgoiSao.net

Cô gái tìm được ân nhân sau 8 năm nhờ Facebook - Ngôi sao


      © 2021 FAP
        1,169,650       146