Tình yêu không tự sinh ra, không tự mất đi, nó chỉ biến đổi từ kiểu này sang kiểu khác. Đôi lúc chúng trở nên hiện thực một cách nghiệt ngã và hơi... biến dạng khi ngậm ngùi nhớ lại ngày ấy - bây giờ...
Ngày ấy - bây giờ cảm xúc và sự hồi hộp cũng khác...
Chuyện trò ư, tất nhiên là khoảng lặng bây giờ càng ngày càng lớn lên.
Ngày ấy anh ga lăng thế mà sao nay anh... lạnh lùng đến vậy.
Khi xưa em cẩn thận, chu toàn mỗi lần gặp gỡ; nay em quá đỗi xuề xòa...
Những món quà cũng thực dụng hơn.
Ngày ấy, chỉ một cái nắm tay có thể ngất ngây cả ngày. Còn bây giờ tình yêu của chúng ta có mùi gì thế này?
Khi xưa chúng ta nắm tay nhau là hạnh phúc, giờ chúng ta chạm tay nhau vì một mục đích khác... thật khác!