Lí do kém sắc thì đã đành một lẽ, nhưng chính cái “xấu” ấy cùng với “ngoan” tạo nên một cặp đôi hoàn hảo làm ra cái sự gái ế của cô.
Trong khu phố nhà Thùy, cô được phong là “già làng” trong đám các cô nàng
chưa chồng. Cũng bởi, tầm tuổi cô có người còn 2 nách 2 con, tầm ít hơn cô kha khá tuổi cũng đều lần lượt lên xe hoa hết rồi. Chỉ còn mỗi Thùy trơ trật ra, tuổi thì đã gọi là cao chót vót trong hàng ngũ gái ế thế mà vẫn chưa thấy “động đậy” gì.
Nhưng nào phải Thùy theo chủ nghĩa độc thân hay có vấn đề về giới tính. Cô cũng khao khát một mái ấm và có người đàn ông bên cạnh đấy chứ. Ừ thì cô hơi kém sắc, nhưng cô cũng ngoan ngoãn, gia đình tử tế, công việc đàng hoàng đấy chứ. Vậy mà chả hiểu sao cô vẫn mãi lẻ bóng đi về.
Thật ra cũng có vài chàng đến làm quen, tìm hiểu cô nhưng rồi chẳng hiểu sao tất cả đều lần lượt rút êm. Cô có làm gì nên tội đâu cơ chứ?
Bản thân cô không hề biết, nhưng người ngoài, mà cụ thể ở đây là
hàng xóm láng giềng và bạn bè của cô đã phán rồi: “Vì sao ế ư? Cái tội đã xấu lại còn… ngoan cho lắm vào cơ, ế là phải!”.
Trong khu phố nhà Thùy, cô được phong là “già làng” trong đám các cô nàng chưa chồng (Ảnh minh họa)
Này nhé, có một anh chàng đến tìm hiểu Thùy. Tán tỉnh thì không thể thiếu được những tin nhắn, cuộc gọi hỏi thăm được. Và trong một lần gọi điện cho Thùy, cảm hứng lên cao, chàng đã thốt ra một câu: “Ước gì có em ở bên cạnh anh lúc này, anh sẽ hôn em một cái thật đắm đuối!”.
Trời ơi, Thùy nghe mà tức điên. Sao lại có thể nói ra lời thô thiển và đáng xấu hổ như thế chứ? Chỉ câu nói ấy thôi đã đủ thấy con người anh ta dâm dê đê tiện và cuồng tình dục đến mức nào rồi. Thùy một bụng tức anh ách và ngay lập tức thay đổi 180 độ cái nhìn về anh chàng mới hôm qua cô còn nghĩ rằng mình có cảm tình.
Cô liền đốp lại cho anh chàng một bài ca về tiết hạnh và về
đạo đức, về phẩm chất chính nhân quân tử mà đấng nam nhi cần có: “Anh sao có thể thốt ra những lời buồn nôn như thế? Anh không biết cư xử đàng hoàng với phụ nữ à? Em đã là gì của anh đâu? Chúng ta mới đang tìm hiểu nhau, anh đã nói vào mặt em những lời trơ trẽn như thế cũng đủ biết anh là con người thế nào rồi…”.
Cứ thế, Thùy tuôn một tràng không để anh chàng kia kịp chen vào từ nào gọi là có. Kết quả, khi cô kết thúc buổi diễn thuyết, quay ra hỏi chàng: “Anh hiểu em nói gì chưa? Lần sau đừng lặp lại đấy, em không tha thứ nữa đâu!” thì chàng đã cúp máy từ đời nào rồi. Từ hôm đó chàng cũng biệt tích không sủi tăm.
Mãi sau đó mới lại có một chàng khác đến tìm hiểu Thùy, cũng do được người quen giới thiệu. Cả tháng trời, chàng đến chơi với Thùy lúc nào cũng phải ngồi đúng chuẩn, đối diện cô trong phòng khách nhà Thùy. Anh có rủ cô ra ngoài hóng gió thế nào cô cũng không chịu. “Ra ngoài đi chơi với trai khi mới quen biết á? Như thế còn ra thể thống gì nữa chứ? Còn gì là nề nếp gia phong, là những việc gái ngoan nên làm chứ?” - Thùy nghĩ thầm.
Mấy tháng sau, tưởng như chàng đã chán ngấy đến mức sắp không chịu nổi cái cảnh tù túng, gò bó trong
phòng khách nhà cô nữa, Thùy mới chịu để chàng đưa ra ngoài … uống café. Sau vài lần vẫn đối diện nhìn nhau trong quán café, chàng chủ động ngồi cùng ghế với Thùy để mong được xích lại gần nhau hơn.
Cô giật bắn mình, giãy nảy lên như đỉa phải vôi, bắt chàng sang ghế bên kia bằng được. Rồi có hôm chàng đánh bạo cầm tay cô một cái thì cô rụt phắt ngay ra, trả lại cho chàng một cái lườm cháy xém mặt mũi. Và nhất là, ra ngoài thì ra ngoài đấy nhưng cứ 9 giờ chàng phải đưa cô về tận cửa. Đó là quy định không thể xê dịch hay phá vỡ do Thùy đặt ra với chàng.
Có hôm, chàng cũng cảm hứng lên cao,
xúc động dạt dào, lúc đưa cô về đến ngõ mới quyết định tạo ra bước ngoặt là hôn cô một cái. Buồn thay hôm đó chàng phải mang một bên má đỏ ửng, còn hằn in dấu tay về nhà. Đến mấy hôm sau, vết đỏ ấy mới dịu bớt.
Sau vụ đó, chàng công việc bận liên miên, dần dần ít đến chơi nhà Thùy hơn. Và chưa đầy 3 tháng sau, chàng đường đột gửi thiệp hồng cho Thùy. Trên tấm thiệp ấy, phần in tên cô dâu là một cái tên hoàn toàn xa lạ. Thùy chết đứng, ngỡ ngàng như đang mơ. Cứ nghĩ với mối này sẽ chắc ăn đi đến một cái kết có hậu. Thế mà vẫn giữa đường đứt gánh là sao đây?
Hai lần thất bại trên con đường tìm chồng, ế vẫn hoàn ế, Thùy đau lắm. Ngờ đâu cái sự ngoan tưởng là hay ho, là đáng ca ngợi lại đem đến cho cô thất bại ê chề thế này (Ảnh minh họa)
Thùy ấm ức lắm và chẳng cam tâm chút nào, cô
quyết tâm tìm cho ra lẽ lí do chàng đột ngột đá cô để lấy người khác. Và điều cô tìm được, đó là cô gái kia đã có bầu. Và điều cô choáng váng hơn nữa, đó là nguyên nhân cô thất bại lại chính bởi cái sự ngoan của mình.
Cô nàng kia cũng có hơn gì cô đâu, “cá sấu” toàn tập, đã thế còn già hơn cô, gia đình lại không bằng gia đình cô. Nhưng bù lại, cô ta… hư. Cô ta lẳng lơ, cô ta xông xáo và cô ta nhảy bổ vào anh chàng đang cò cưa cô. Cô ta biết nũng nịu, biết mè nheo và biết cách khiến đàn ông tan chảy. Thế là cô ta lấy được chồng! Còn cô bị nẫng tay trên!
Hai lần thất bại trên con đường
tìm chồng, ế vẫn hoàn ế, Thùy đau lắm. Ngờ đâu cái sự ngoan tưởng là hay ho, là đáng ca ngợi lại đem đến cho cô thất bại ê chề thế này.
Lí do kém sắc thì đã đành một lẽ, nhưng chính cái xấu ấy cùng với cái sự ngoan là một cặp đôi hoàn hảo tạo ra cái sự ế của cô. Xấu nhưng hư một tí may ra còn có cơ kiếm được chồng, đã xấu lại còn ngoan như cô thì kiếp nào mới hết ế?!