Các bà vợ cho rằng chuyện chồng bẩn luôn là chuyện khó tin mà có thật.
Thế nào cũng có người thắc mắc “truyền kỳ… chồng bẩn” là cái quái gì? Thì đây, truyền là truyền từ người này qua người khác, kỳ là kỳ lạ hoang đường mang tính chất thần bí. Vậy “truyền kỳ chồng bẩn” là những câu chuyện nghe kỳ lạ tới mức hoang đường về chồng bẩn trong dân gian được các bà vợ truyền tai nhau hết năm này sang tháng khác. Lại còn luôn được tái bản có bổ sung với nhiều tình tiết hấp dẫn éo le, thậm chí kỳ bí đến mức khó tin. Tin hay không tùy bạn, nhưng các bà vợ thì cho rằng chuyện chồng mình bẩn luôn là chuyện khó tin mà có thật.
Trước tiên cũng phải khẳng định, không phải ông chồng nào cũng bẩn (thế nào cũng có ông còn sạch sẽ thơm phức hơn cả chị em ta) nhưng chồng mà đã bẩn thì “siêu bẩn” luôn, bẩn đến mức… như chuyện hoang đường.
Hồi mới đi làm nghe các bà chị ở cơ quan hay thì thào bàn tán về chuyện sạch bẩn của mấy anh trong phòng, mình nghĩ bụng, mấy bà này lắm chuyện thật, hết đề tài rồi hay sao mà soi cả những chuyện vụn vặt riêng tư của người ta. Sau mới thấy, hóa ra chuyện này chẳng phải riêng tư nữa, vì có phải làm việc chung phòng (nhất là phòng điều hòa) mới hiểu… mùi hương của đồng nghiệp nó tác động đến khứu giác của ta như thế nào. Cứ mỗi khi anh Hòa cởi tất (để chui xuống gầm bàn đánh một giấc sau giờ cơm trưa), anh Thụ vừa ra hành lang “bắn” vụng một bi thuốc lào rồi len lén trở về phòng hay anh Huy (bị hôi ở… vùng dưới cánh tay) đến cơ quan mồ hôi mướt mát vì vật lộn với đám tắc đường… là y như rằng, đám chị em lẳng lặng tìm cách mà chuồn khỏi phòng, không quên để hé cửa hòng pha loãng các loại “mùi xạ hương” (hương loạn xạ) ấy để lúc trở về phòng còn có ô xy mà thở (!?)
Đi nghỉ mát, đám chị em văn phòng được dịp kết thân với hội các bà vợ của đồng nghiệp. Thôi thì đủ mọi chuyện lan man, nhưng đề tài rôm rả nhất là chuyện
chồng bẩn. Chuyện chồng lười thay tất, đi làm về nhét mỗi chiếc một nơi, đến khi hết tất để đi rồi mới mở cuộc truy tìm hoặc lười thay quần áo, đến khi vợ phải mặc cả (phải thay quần áo mới chịu đi cùng) đã thành chuyện “bình thường như cân đường hộp sữa” rồi. Chị em thi nhau khai quật những kỷ lục ở mức… siêu bẩn của chồng mình, ai cũng cho rằng chuyện chồng tôi mới là “truyền kỳ” nhất!
Chị Liên bảo nghe cứ như chuyện bịa, thế mà đến lúc lấy chồng chị lại vớ phải một anh bẩn y như thế, nhưng lại còn lười hơn (Ảnh minh họa).
Chị Liên vợ anh Thụ kể, hồi xưa nghe bạn chị (vốn là vợ của một ông nhà thơ kiêm nhà biên kịch điện ảnh, rất nổi tiếng với những bài thơ tình) kể rằng ông chồng nhà thơ của chị ấy có tật rất lười đánh răng. Tối nào chị ấy cũng phải nhắc chồng, nếu không là hồn nhiên như cô tiên trèo luôn lên giường, không cần đánh răng rửa mặt gì sất. Thậm chí có lần hai vợ chồng cùng đi theo đoàn làm phim, có buổi sáng chị ấy phải đè chồng ra để… đánh răng hộ (chắc ngại gây chia rẽ nội bộ trong đoàn vốn ở chen chúc nhau trong cùng một cái lán). Chị Liên bảo nghe cứ như chuyện bịa, thế mà đến lúc lấy chồng chị lại vớ phải một anh bẩn y như thế, nhưng lại còn lười hơn. Vợ nhắc thế nào thì nhắc, lúc vui vẻ khỏe mạnh anh ấy mới đánh răng, còn không thì nhất quyết không chịu. Lúc chưa có con thì cứ vài ngày chị phải… đè chồng ra đánh răng một lần, về sau bận bịu quá, chỉ một tuần đánh hộ một lần thôi. Đã thế anh Thụ lại còn nghiện thuốc lào nặng mới chết… Nên chị Liên bảo, các cô có tin không, tôi lấy lão này 15 năm nay, từ hồi ấy đến giờ chưa bao giờ tôi… hôn lão!
Vợ anh Huy bấy giờ mới từ tốn, không đánh răng vẫn còn may chán, chồng em còn không chịu tắm cơ, mà ai cũng biết lão ta còn bị hôi (nách) nữa. Hồi mới cưới em phải chịu khó mua hết các loại thuốc lại đến xịt khử mùi, lăn nách rồi cả nước hoa nữa mới chịu được đấy. Nhưng quái lạ, lão này sợ tắm y như… khỉ sợ mắm tôm. Mùa đông nếu em không nhắc có khi hàng tháng lão mới chịu tắm (lại lý luận là rét thế này bẩn còn không sao chứ sạch quá không khéo cảm lạnh mà chết!) Còn mùa hè thì vài ngày (thậm chí cả tuần) mới tắm một lần. Hôm nào vợ giục giã quá thì đành miễn cưỡng đi tắm, nhưng chỉ vài phút sau đã chui ra ngay, sau cổ vẫn còn nguyên bọt xà phòng (xát vội lên rồi xả nước chưa hết). Đã lười lại còn hôi nên lão tìm cách “phi tang” bằng việc bôi xịt các thứ có mùi thơm lên người. Nhưng cái mùi lười tắm đánh nhau với các mùi ngoại lai khác rồi nhờ… nặng mùi hơn mà nó đánh bật hết bọn mùi thơm kia, khiến lão ta lúc nào cũng tỏa ra một mùi hương cực kỳ khó… ngửi. Chị vợ kết luận, thế nên từ hồi sinh đứa thứ hai xong là em “bái bai” luôn không ngủ chung giường được nữa. Hai đứa hai giường kê song song y như trong phim Hàn Quốc có bà vợ già “trốn” ông chồng trẻ ấy!
Chị vợ anh Hòa thì bức xúc đến nỗi cứ nói bô bô, chả ngại gì ánh mắt hình viên đạn của chồng ở hội tá lả bên cạnh lườm sang. Chồng các cô bẩn thật nhưng mà khi đi tán các cô, chí ít vẫn còn tỏ ra sạch sẽ. Chả ai ngu bằng tôi, hồi còn chưa yêu đã biết là hắn ta bẩn rồi mà vẫn cứ lao vào. Hồi ấy hắn ở một mình, mà cũng làm gì có máy giặt như bây giờ nên quần áo lúc nào cũng cáu bẩn, hôi mù. Sau mới biết hóa ra lão này cả đời giặt quần áo chả biết đến xà phòng. Thế nên mấy chị em bảo nhau, sinh nhật anh Hòa thì đừng có tặng quà, tặng cho anh ấy túi bột giặt là tốt nhất. Mình thấy thế lại còn thương chứ, nhưng có ở với nhau mới biết, cái thói ở bẩn là không thể thương nổi. Chồng các cô chỉ lười tắm, lười đánh răng thôi, chồng tôi còn lười cả gội đầu, lười thay quần áo nữa (mà bây giờ có phải tự giặt nữa đâu). Hắn bảo quần áo giặt làm gì lắm chỉ tổ chóng rách, tất thì cả năm mới thấy giặt một lần (khi nào hết mùa đông), gội đầu theo quý… Bẩn thế nên ngồi ở đâu cũng thấy gãi đầu gãi tai cậy ghét rồi búng móng tay tanh tách. Để cho hắn rửa bát thì sợ lắm nhưng hắn nấu ăn mới là hãi nhất. Hồi đầu, tôi cứ hồn nhiên ăn, đến một hôm thấy lạ, cái món dưa muối xổi sao hôm nay sạn thế, mà còn lẫn cả… cỏ nữa. Hỏi ra mới biết, hắn ta chả rửa rau, cứ thế thái ra rồi bóp dấm bóp muối đem ăn. Lời qua tiếng lại, mình mới tá hỏa lên là… cái lệ nhà hắn thế. “Mẹ anh ở quê chả bao giờ rửa rau cả, rau ở vườn hái vào có gì bẩn đâu mà phải rửa!” (!?)
Đến đây thì cả đám phụ nữ phải tâm phục khẩu phục, chị vợ anh Hòa xứng đáng đoạt giải nhất trong cuộc thi kể chuyện “truyền kỳ chồng bẩn”.