Tình yêu hôn nhân

"Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!”

Anh nhìn con thở dài một cái, dứt khoát đẩy con ra và nói: “Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!”. Nói rồi, anh thẳng tay đặt con vào lòng cô, chào 2 mẹ con một câu, nhanh chóng ra về.

Một năm trước, khi cô sinh con đầu lòng được 6 tháng thì phát hiện chồng có bồ. Anh hứa chấm dứt nhưng cũng đồng thời quy trách nhiệm cho cô. Anh nói, cô không làm tròn trách nhiệm của một người vợ, hay cáu gắt ca thán với anh, chưa hiếu thuận với bố mẹ chồng. Vì thế, anh chán chường và đi cặp bồ để cho… đỡ chán. Cô đau lắm nhưng vẫn tiếp thu lời phê bình, gắng sửa đổi bản thân. 
 
Vài tháng sau đó, cô lại phát hiện ra anh với bồ vẫn mặn nồng. Lần này thì anh “đổi giọng”: “Anh bị hấp dẫn bởi sự quyến rũ chết người và phóng khoáng, tự tin của cô ấy! Thực sự những điều đó anh không tìm thấy được ở em. Em nhàm chán, nhạt nhẽo và hiền lành như cục đất ấy. Nhưng em yên tâm, anh vẫn coi gia đình, vợ con là nhất!”.
 
Lòng cô chết lặng. Anh chê cô không đảm đang, chưa chu đáo với gia đình chồng thì cô còn có thể sửa đổi. Chứ anh bảo cô phải thay đổi con người mình thành một người khác thú vị hơn theo ý anh thì khó. Và thực sự cô cũng không muốn phải làm như vậy. Bởi nếu thế thì cô chỉ suốt đời chạy theo những ý thích của anh mà thôi!
 
"Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!” 1
Cô chấp nhận nuốt nước mắt sống những ngày tháng nhìn chồng đi với bồ, đồng thời mong ngóng một ngày anh “quay đầu là bờ” (Ảnh minh họa)

Nhưng vì câu nói “Anh vẫn coi gia đình, vợ con là nhất!” mà cô vẫn nuôi hy vọng kéo anh về với gia đình. Con cô còn quá nhỏ, bé còn chưa biết tập đi, sao cô nỡ để con mình không có bố. Cô lại “lạt mềm buộc chặt”, dùng tình nghĩa vợ chồng, tình cảm cha con để mong anh thức tỉnh khỏi cơn mê muội nhưng anh vẫn chẳng "xi nhê" gì. 
 
Cô chấp nhận nuốt nước mắt sống những ngày tháng nhìn chồng đi với bồ, đồng thời mong ngóng một ngày anh “quay đầu là bờ”, đợi anh trở về với mẹ con cô. Nhiều khi cô giận mình ghê gớm, giận mình quá yếu đuối không dám bứt ra khỏi con người bội bạc đó để làm lại cuộc đời. Nhưng rồi cô lại tự an ủi mình rằng, anh vẫn yêu con và quan tâm đến con.
 
Khi sinh nhật con tròn một tuổi vừa qua được mấy ngày cũng là lúc anh mang đơn li hôn về cho cô kí. Anh khuyên nhủ cô: “Tôi cố đợi qua sinh nhật con mới viết đơn vì nghĩ cho con và cô đấy. Bây giờ tình yêu đã không còn, cô cũng đừng cố gắng níu kéo làm gì nữa. Hãy giải thoát cho cả 2 chúng ta đi! Con, tôi sẽ có trách nhiệm đầy đủ, cô yên tâm!”.
 
Đêm ấy cô thức trắng, nước mắt cứ chảy dài. Cô đã yêu anh rất nhiều và hiện tại vẫn chưa hề hết yêu anh. Cô sẽ mất anh ư? Cô không cam tâm. Chẳng ai có quyền cướp đi chồng cô và cướp bố của con cô cả!
 
Sáng hôm sau, cô khóc lóc xin anh đừng rời xa mẹ con cô. Anh nhìn cô một cái thật lâu rồi thở dài, nhẹ nhàng an ủi: “Được! Vậy anh sẽ suy nghĩ lại. Nhưng trước mắt mình hãy ly thân một thời gian đi. Anh muốn cả 2 đều có thời gian nhìn lại những gì đã qua và xác định lại suy nghĩ, tình cảm của mình. Có lẽ anh đã sai lầm rồi cũng nên…”. Anh cố ý lấp lửng bỏ dở câu nói, mục đích để gieo cho người vợ đang cùng đường là cô một hy vọng cứu vãn cuộc hôn nhân. Vì thế cô dễ dàng đồng ý với phương án ly thân anh đưa ra.

"Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!” 2
Anh nhìn con thở dài một cái, dứt khoát đẩy con ra và nói: “Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!” (Ảnh minh họa).

Nhưng khi cô vừa dọn về nhà ngoại chưa nổi năm ngày thì anh đã mang đơn sang tuyên bố anh vẫn muốn li dị. Cô như chết đứng. Anh bỏ đơn lại, trước khi đi còn hùng hồn nói rằng: “Cô không đồng ý thì tôi sẽ đơn phương xin li hôn. Đơn phương không được nữa thì tôi sẽ làm đám cưới và sống với cô ấy mà chẳng cần đăng kí. Đừng tưởng cô không chịu kí đơn là tôi phải chịu cô!”.
 
Sau lần anh đến đưa đơn đó tầm một tuần, cũng là gần đến Tết thiếu nhi, cô nhắn tin nhắc anh đến cùng cô đưa con đi chơi. Anh đồng ý, cô thấy vui vui vì anh vẫn nhớ đến con. Nhưng trước ngày 1/6 mấy ngày, anh đột ngột đến, mang quà cho con và nói rằng đến đúng ngày lễ anh sẽ bận không đến được. Lòng cô trùng xuống, cố gặng hỏi anh bận gì. Chẳng lẽ không hoãn lại được để cho con một ngày lễ ý nghĩa hay sao. Ai ngờ anh thẳng thắn trả lời cô rằng, hôm đó anh bận đi chơi và mua quà cho các cháu đằng nhà cô ta.
 
Anh chơi với con chưa nổi 30 phút đã muốn ra về. Con lâu không được gặp bố nên quấn lắm, cứ giữ không cho anh về. Anh nhìn con thở dài một cái, dứt khoát đẩy con ra và nói: “Con ra chơi với mẹ, bố phải đi chụp ảnh cưới đây!”. Nói rồi, anh thẳng tay đặt con vào lòng cô, chào 2 mẹ con một câu, nhanh chóng ra về. 
 
Đêm đó lại là một đêm trắng của cô nhưng cô không khóc. Ngay hôm sau, anh đã nhận được tờ đơn li dị có chữ kí của cô…
aFamily

      © 2021 FAP
        1,281,927       833