Qua lời kể của bạn, chúng tôi hình dung được rằng bạn cũng từng có một tuổi thơ êm đềm. Bố từng dạy chị nấu ăn, kể chuyện cho chị nghe, căn dặn nhiều điều. Vậy bố trong mắt chị ở thời điểm chưa xảy ra biến cố đó là người thế nào?
Hình ảnh về bố trong mắt tôi khi đó giống như một người bạn và cũng là một người thầy. Ông cũng chính là "người hùng" che chở cho tôi mỗi khi mẹ mắng hay bị bạn bè bắt nạt. Hai bố con từng có với nhau rất nhiều kỷ niệm đẹp như những lần cùng nấu ăn cho mẹ. Quần áo đẹp của tôi hồi nhỏ cũng thường là bố mua cho.
Khi bạn biết bố có người phụ nữ khác ở ngoài và mình “đột ngột” có thêm một người em trai, cảm giác của bạn khi đó thế nào? Và sau đó bạn đã phản ứng ra sao?
Khi biết được rằng ngoài mẹ ra, bố còn có người phụ nữ khác bên ngoài, tôi đã rất thất vọng. Khi đó tôi mới lên lớp 6 mà đã phải chịu cảm giác chia sẻ tình cảm, thời gian bên bố cho người khác, hay phải nhìn cảnh mẹ lủi thủi chờ bố mỗi đêm. Những hôm bố không về là tôi đều thức tới sáng. Về chuyện con riêng của bố, mẹ tôi nói: "Các em đều là con của bố nên con cũng nên yêu thương các em, không được ghét các em". Tôi cảm thấy mẹ mình thật sự tuyệt vời. Bố như vậy mà mẹ vẫn nghĩ cho bố. Từ đó, tôi bắt đầu nghĩ là mình phải làm được gì đó vì mẹ, để lo cho mẹ có cuộc sống tốt hơn.
Kể từ sau sự kiện đó, mối quan hệ giữa hai bố con bạn bắt đầu thay đổi thế nào?
Từ lúc đó, mình ít gặp bố hơn, cũng ít nói chuyện với bố. Tôi vẫn gọi điện hỏi thăm bố nhưng thường thì hai bố con nói chuyện không được lâu.
Ở phần cuối của đoạn chia sẻ, chúng tôi cảm nhận được tình cảm của bạn với bố. Mọi việc bố làm với bạn, bạn sẵn sàng bỏ qua. Nhưng dường như bạn lại cảm thấy ấm ức thay mẹ vì những gì bà phải chịu đựng. Bạn rất thương mẹ phải không? Có bao giờ bạn trực tiếp nói với bố về những suy nghĩ này?
Tuy hai mẹ con không hợp nhau nhưng tôi rất thương mẹ. Khi biết bố có những người phụ nữ bên ngoài, tôi bắt đầu nghĩ rằng sẽ vừa học vừa làm để mẹ không phải lo nghĩ, vất vả thêm. Tôi chỉ mong mẹ có một cuộc sống thoải mái, vô lo. Khi lớn rồi, biết suy nghĩ, tôi cũng từng tâm sự với bố về những ấm ức trong lòng. Và ông cũng đã xin lỗi hai mẹ con và nói với tôi: "Mẹ con vẫn là người mẹ tốt nhất!"
Mẹ bạn có phải là một người phụ nữ vô cùng hiền từ, bao dung, không thích tranh đấu? Nếu đặt mình ở vị trí của mẹ, bạn có nghĩ rằng mình sẽ hành động như mẹ?
Mẹ tôi nóng tính, có thể nói là ngang ngửa đàn ông. Vậy nên khi biết chuyện về bố, tôi không nghĩ rằng mẹ bà lại cư xử một cách bao dung và độ lượng như vậy. Sức chịu đựng của mẹ giúp tôi nhận ra nhiều điều về cuộc sống dù tôi không nghĩ chịu đựng quá nhiều là tốt. Nếu ở trong tình cảnh như vậy, có lẽ tôi không thể cư xử một cách vĩ đại như bà. Tôi sẽ tìm cách thoát ra chứ không chịu đựng như vậy.
Bạn có sau này mong mối quan hệ giữa bố và mẹ, giữa hai bố con bạn được cải thiện?
Thực ra hai vợ chồng chia tay mà có cơ hội quay lại với nhau thì quá tốt. Nhưng riêng về chuyện nhà mình thì tôi lại mong mẹ gặp và nên duyên cùng người khác hơn là quay về với bố. Nghe có vẻ buồn cười, nhưng từ khi không sống cùng bố nữa, tôi thấy mẹ cười nhiều, vui vẻ hơn. Cuộc sống tự do, thoải mái, vô ưu vô lo.
Sau những biến cố gia đình, tính cách bạn đã được tôi luyện thế nào? Và bạn có rút ra được bài học gì cho cuộc sống hôn nhân của mình sau này?
Sau hàng loạt biến cố, ý chí của tôi có lẽ là thứ được rèn luyện nhiều nhất. Nếu không thì tôi đã sớm sa ngã khi lớn lên trong một gia đình phức tạp như vậy. Qua chuyện của bố và mẹ, tôi rút ra được rất nhiều bài học cho cuộc sống hôn nhân sau này. Mỗi người đều phải cố gắng rất nhiều để xây dựng một gia đình hạnh phúc. Những suy nghĩ cổ hủ như phải có con trai nối dõi cần được loại bỏ. Còn nữa, phụ nữ không quá cam chịu. Sự chịu đựng cũng nên có giới hạn của nó. Tôi vẫn luôn tâm đắc một câu nói, đó là: "Đừng để người đàn ông không tốt sống trong cuộc đời của mình".