Hàng ngày, Hao Dongdong đóng giả làm con bò để xin tiền cứu bệnh cho cha
Cha em là ông Hao Xinli không may mắc căn bệnh viêm cột sống dính khớp hiếm gặp nên rất khó để sinh hoạt được như người bình thường. Trước đó, ông vốn là một nông dân nhưng đến năm 2000, ông chuyển đến thành phố Hợp Phì, An Huy, Trung Quốc để mở một cửa hàng nhỏ.
Trong một lần cùng nhau đi mua sắm, vợ chồng ông Xinli nhìn thấy một cửa hàng bán điện thoại di động đang tặng quà khuyến mại cho khách hàng nên họ chạy lại xem. Sau khi xích mích với nhân viên bán hàng ở đây vì đã lấy quá nhiều sản phẩm miễn phí, ông Xinli lao vào ẩu đả. Kết quả là ông bị thương ở lưng và cơn đau nhức ngày càng tồi tệ hơn.
Khi đến gặp bác sĩ, ông Xinli đã bị gãy cột sống và tổn thương cổ, khiến toàn bộ phần thân trên bị liệt. Cảnh sát không thể đổ lỗi cho ai trong sự việc này, chính vì vậy ông không được nhận khoản tiền bồi thường nào từ phía cửa hàng điện thoại trên. Từ đó, gia đình phải thanh toán mọi chi phí cần thiết cho ca phẫu thuật và tiền thuốc thang điều trị cho ông.
Gia đình gặp gánh nặng kinh tế khi cha cô bé bị mắc căn bệnh hiểm nghèo
Sau một thời gian, vì không chịu được gia cảnh khó khăn, bà Li Xiuru vợ ông gói ghém đồ đạc và bỏ đi. Ông Xinli cho biết ông có thể hiểu vì sao vợ lại làm vậy: "Chắc bà ấy quá đau khổ, không thể chịu được khi nhìn thấy tôi không có chút hy vọng nào để phục hồi, bà ấy cũng có họ hàng thân thích đang sống trong thành phố này"
Sự ra đi của mẹ khiến cô bé Hao Dongdong và các anh chị em trở thành những người lao động chính cho cả gia đình. Cô bé phải ra đường, đóng giả làm bò để cho người lạ cưỡi lên lưng. Đổi lại, mỗi lần cưỡi họ trả cô 5 nhân dân tệ.
Sau mỗi lần cho người lạ cưỡi, em xin được 5 nhân dân tệ
Dongdong cho biết em thường bị mọi người gọi là kẻ
lừa đảo và có lần còn bị một gã đàn ông say xỉn tát vào mặt vì cho rằng em đang cố lừa ông ta. Tuy vậy, cô bé vẫn kiên trì với cách kiếm tiền của mình và ngày nào cũng mang về nhà 400 nhân dân tệ, giúp chữa bệnh cho cha và duy trì cuộc sống của cả nhà.
Ông Xinli cho biết điều mong ước lớn nhất của ông là một ngày nào đó có thể đi lại được để không còn là gánh nặng của cả gia đình. Khi đó, ông sẽ cho Dongdong đi học và để các con tận hưởng cuộc sống gia đình như trước kia.