Công nghệ thông tin

Viết cho con trai của mẹ

4 năm rồi đó con trai, bây giờ, con đã là người đàn ông có gia đình. Mẹ tìm và đọc lại bài thơ đã viết cho con cách đây 4 năm.

Con đang bay chuyến bay đêm và đón bình minh nơi xứ lạ

Con trên trời lòng mẹ rối bời thương, nhớ, lo âu.

Mẹ đếm từng giây xa con, hướng tới chân trời nơi con sẽ đến.

Mẹ ngỡ mình là đám mây ngoài cửa số máy bay, nhìn con ngủ, nhìn con thức, đắp chăn cho con khỏi lạnh.

Mẹ ngỡ đang cùng con nhìn ra bầu trời đầy sao hay ngắm những tia nắng lướt qua ô cửa nhỏ.

Mẹ tập thuộc lòng múi giờ nơi con sẽ đến. (Trừ 6 giờ so với Việt Nam).

Mẹ áp thử cái lạnh nơi con sẽ tới, nhẩm đếm từng chiếc áo con mang theo.

Bên ấy mùa thu se lạnh, con có rùng mình cái lạnh áp tai ?

Con xuống sân bay, mẹ tìm hành lý giùm con, mẹ nhắc bạn con nơi con đang đứng đợi. Mẹ vòng tay ôm con sau chuyến bay dài.

Mẹ sẽ ở cùng con trong căn phòng mới, nhắc con xếp đồ chỉ sợ con quên.

Quần áo con sẽ treo đâu? Chỗ nào là nơi đặt bàn vi tính. Hai con rùa nhỏ có bên cạnh con cùng đồng hồ báo thức?

Con ngủ đi, mẹ sẽ hôn không làm con thức giấc bực mình.

Mẹ sẽ dõi theo con, không làm con vướng bận.

Mẹ chỉ có một niềm hạnh phúc ngắm nhìn con và miên man về điều kỳ diệu mang tên con mà mẹ đã sinh thành.

Con là sự khởi đầu của những điều tốt đẹp cuộc sống đã ban. Con - Đứa con đầu tiên - Bài học đầu tiên làm mẹ giúp cho đứa con trai nhỏ trở thành người đàn ông mạnh mẽ.

Trên những khó khăn là chắt chiu gửi con tất cả.

Mẹ giờ là bóng hoàng hôn bên kia múi giờ xa tắp ngóng con ngày mới bình minh.

Con đang vung đôi cánh sải những bước đầu tiên.

Mạnh mẽ và cứng cáp ! - Mẹ cầu mong như thế.

Đường chân trời đang mở rộng trước con !

Đà Nẵng ngày 13.9.2011

Người lao động

điều kỳ diệu, người đàn ông, niềm hạnh phúc, Con trai, bao la tình mẹ, hạnh phúc, nắng ấm, bầu trời, cửa sổ, tia nắng


      © 2021 FAP
        3,200,160       810