Để vợ không nghi ngờ những ngày mình đột ngột mất tích để đi giao hàng, Ngọc nói dối vợ là đi chụp ảnh cho khách.
Thoát án tử, coi như từ “cõi chết trở về”, Nguyễn Huy Ngọc, 37 tuổi (quê ở Bắc Ninh - đang thụ án chung thân ở trại giam Tân Kỳ, Nghệ An), lúc nào cũng lâng lâng như người đi trên mây. Không nén được niềm vui ngập tràn trong lòng, Ngọc tâm sự, những năm trước anh luôn phải sống trong sợ hãi khi còn bị tạm giam ở Công an tỉnh. Ngọc giật mình mỗi lúc nghe thấy tiếng cửa mở ở buồng biệt giam dành cho những người chờ thi hành án tử hình.
Theo hồ sơ lưu tại trại, Ngọc là một mắt xích trong đường dây vận chuyển ma tuý, anh ta tham gia vào việc vận chuyển 17 bánh heroin. Qua hai phiên xét xử sơ thẩm và phúc thẩm, Ngọc đều bị tuyên án tử hình về tội Vận chuyển trái phép chất ma tuý.
Anh ta kể, cả cuộc đời sẽ không quên ngày ra tòa được nhìn thấy vợ, thấy ánh mắt đau đớn, xót xa và tuyệt vọng của người vợ trẻ nhìn mình. Lúc đó, dù biết rõ rất khó có thể thoát khỏi cái án “dựa cột” nhưng anh ta vẫn cố tỏ ra bình tĩnh động viên vợ “còn nước, còn tát”. “Quả thực, lúc đó thực tâm tôi đứng còn không vững khi nghe tòa tuyên án tử hình với mình”, Ngọc nhớ lại.
Trước khi nhúng chàm, Ngọc từng trải qua tháng ngày quân ngũ. Sau khi ra quân, anh ta kết hôn, đến khi con gái sinh ra thì Ngọc sang Malaysia xuất khẩu lao động với quyết tâm kiếm tiền, thoát khỏi cuộc sống khó khăn.
Sau vài năm bôn ba xứ người, Ngọc cũng có số vốn kha khá để lận lưng. Quay về quê, Ngọc cho vợ đi học nghề trang điểm cô dâu còn anh ta cũng theo học nghề ảnh. Khi cả hai đã thành thạo nghề, Ngọc về mở cửa hàng ở thị trấn Gia Bình để kinh doanh trang điểm, chụp ảnh. Thế nhưng, quyết định này đã khiến cuộc đời Ngọc và gia đình anh ta rẽ sang một trang đen tối.
Thời gian đầu, cửa hàng mới mở nên còn ít khách do ngắn vốn, số tiền thu chưa đủ trang trải, trong khi các khoản vay phải trả luôn phải đúng hẹn. Trong lúc bí bách thì có người anh em trong Đắk Lắk ra chơi, cho vay tiền và hẹn 3 tháng sau sẽ lấy lại.
Sau vài lần trò chuyện, người này đã rủ em tham gia vận chuyển heroin thuê cho mình và hứa ngoài trừ khoản vay còn trả công hậu hĩnh. "Lúc khó khăn, tôi đã bị mù quáng đành gật đầu làm liều”, Ngọc chia sẻ. Vậy là, Ngọc nhanh chóng trở thành mắt xích trong đường dây vận chuyển ma tuý liên tỉnh từ Hoà Bình về Bắc Ninh.
Nguyễn Huy Ngọc cảm thấy may mắn khi được Chủ tịch nước ân xá. |
Những chuyến hàng trót lọt đã mang về cho anh ta bộn tiền. Để vợ không nghi ngờ những ngày mình đột ngột mất tích, Ngọc nói dối vợ là đi chụp ảnh cho khách. Thời gian Ngọc đi lấy hàng, giao hàng trong ngày nên người vợ đã không hề nghi ngờ. Thường khi trời vừa rạng sáng anh ta phóng xe máy đi đến chiều tối thì quay về. Khi nhận được heroin, Ngọc giấu vào khu vực bình xăng xe máy rồi đeo máy ảnh, ăn mặc giống với một nghệ sĩ đang đi tìm cảm hứng sáng tác.
Gần một năm tham gia vào đường dây ma túy liên tỉnh với 17 chuyến hàng thì đường dây của anh ta bị đánh sập.
Nhận án tử, lúc nào Ngọc cũng trong tâm trạng hoảng loạn, không ăn không ngủ được. Khi viết đơn xin ân xá gửi đến Chủ tịch nước không thấy hồi âm, Ngọc xác định đã cầm chắc cái chết. “4 năm bị giam dài như hàng thế kỷ, đến lúc nhận được ân xá tôi mất nhiều ngày mới trấn tĩnh tinh thần được”, Ngọc kể lại cảm xúc khi Chủ tịch ân xá xuống tù chung thân.
Được giảm án ra khỏi phòng biệt giam, Ngọc như được hồi sinh. “Em hạnh phúc lắm, biết ngày về còn xa nhưng thỉnh thoảng được gặp vợ con, được ôm các con vào lòng em mãn nguyện lắm. Nếu ngày đó em làm ăn chân chính có lẽ bây giờ đã là nhiếp ảnh gia, niềm đam mê lớn của em”, Ngọc nói.
Ân hận về việc làm phạm pháp để vợ con phải sống khổ sở nên Ngọc tự nhủ sẽ cố gắng cải tạo tốt, một phần chuộc lại lỗi lầm, phần cũng mong có cơ hội được giảm thành tù có thời hạn.
Theo Công Lý
án tử hình, đặc xá, nhiếp ảnh gia - Buôn ma túy dưới vỏ bọc một nhiếp ảnh gia