Từ nhỏ đã không có cha, rồi khi lấy chồng sinh con, cuộc đời chị Ngọc Anh lại càng rơi vào những chuỗi bi kịch liên tiếp.
Sáng chủ nhật 27/9/2015, ngư dân trên hồ Yang - Reh (huyện Krông Bông, tỉnh Đắk Lắk) phát hiện xác một phụ nữ nổi trên mặt nước, vội thông báo cho cảnh sát. Khi trục vớt lên bờ, thi thể được xác định là chị Vũ Ngọc Anh, sinh năm 1971. Người nhà yêu cầu không khám nghiệm pháp y.
Chị Ngọc Anh từ khi sinh ra chị đã không biết bố mình là ai, ở đâu, chỉ biết mẹ chị theo một người đàn ông khác, sau đó bắt chị phải gọi là bố. Cô gái sau đó có thêm bốn người em trai cùng mẹ khác cha.
Năm 1986, chị quen anh Đỗ Tuấn, lớn hơn chị hai tuổi. Tuấn là một chàng trai khôi ngô, nhưng vì lúc ba tuổi anh bị sốt, dẫn đến teo cơ chân, phải di chuyển bằng xe ba bánh. Ngày ra mắt gia đình Ngọc Anh, mẹ chị đã cằn nhằn: "Cậu như vậy, làm sao nuôi nổi con tôi. Tôi không gả con gái cho cậu đâu. Về đi, đừng đến nhà tôi nữa". Chàng trai ngậm ngùi ra về.
Năm 1988, chị kết hôn với anh Hà Văn Trí. Ngọc Anh theo chồng, sinh ba con gái, nhưng cuộc sống không hạnh phúc. Người chồng luôn mắng chửi, đánh đập vợ, nhất là mỗi khi thấy “tình cũ” thỉnh thoảng ghé thăm nhà.
Thiếu phụ từng tâm sự với hàng xóm: "Anh ấy ngày nào cũng kiếm đủ chuyện đánh đập em, nhiều lúc đi làm đồng về mà cứ nghĩ em đi gặp anh Tuấn". Một ngày giữa năm 2008, chị đi chợ về, xuống bếp nấu ăn, bất ngờ thấy chồng mình treo cổ trong gian bếp.
Chồng mất, ba con còn nhỏ dại, góa phụ ra sức làm mấy sào lúa, thời gian rảnh rỗi chị đi bán vé số kiếm thêm thu nhập nuôi con. Mảnh đất đang ở, chị bán lại cho người hàng xóm 180 triệu, mua đất ở ngã ba Yang - Reh. Uỷ ban nhân dân xã cấp cho chị 20 triệu làm nhà theo diện hộ nghèo. Sau khi mua đất, làm nhà ở, chị cho con gái lớn đã lập gia đình ít tiền, chu cấp tiền cho cô con gái thứ hai học đại học tại TP HCM và con út đang học tại trường THPT huyện.
Về phần anh Tuấn, cũng đã lấy vợ sau khi Ngọc Anh theo chồng, ở ngay tại trung tâm huyện, làm ăn phát đạt. Ngọc Anh vò võ một mình nuôi con. Tuấn thường ghé nhà thăm người yêu cũ, cách nhà khoảng 20 km. Những lần viếng thăm này vợ anh không hề hay biết, rồi dẫn đến việc Ngọc Anh mang thai.
Trong thời gian mang thai cho đến ngày sinh, Tuấn không cho người tình đi bán vé số, cũng không cho ra đồng làm lúa. Mấy sào ruộng chị đưa cho người khác làm. Anh Tuấn mỗi tuần đều đặn cung cấp tiền cho chị và đứa con đang mang trong bụng. Giữa năm 2012, bé gái mang tên Mỵ Nương chào đời.
Tuấn làm nghề mua bán trâu bò. Vợ Tuấn quản lý cửa hàng bách hóa, bận rộn cả ngày bán hàng, không hề biết chồng mình ngoại tình dẫn đến việc có con riêng. Khi Mỵ Nương hai tuổi, không hiểu sao Tuấn thưa dần trong việc chu cấp tài chính nuôi con. Ngọc Anh không làm gì ra tiền khi phải chăm con gái, gầy xơ xác vì con.
Ngôi nhà chị Ngọc Anh nay cửa đóng then cài. |
Sau nhiều đêm suy nghĩ, nhìn con gái ngây thơ gầy yếu mà không đủ sữa, thiếu phụ nảy ý nghĩ bất ngờ. Chị nhờ một người bạn nhắn tin dọa người tình: "Ngọc Anh sẽ bán con gái lấy 10 triệu đồng cho một người thiểu số. Ngọc Anh không nuôi nổi".
Người thiểu số ở Tây Nguyên theo chế độ mẫu hệ, xem con gái quan trọng như người Kinh mong có con trai nối nghiệp, thế nên Ngọc Anh mới bịa ra chuyện này. Nhận được tin, anh Tuấn rất lo lắng, nhắn lại: "Nhờ chị nói với Ngọc Anh chiều tôi ra nhà đón cháu, nhưng chị cho tôi mượn nhà chị để lo việc nhé".
Tuấn lấy hết can đảm thú nhận với vợ về đứa con riêng, muốn vợ cứu vớt cháu bé, xem như con đẻ của mình. Người vợ đồng ý.
Khoảng 3h chiều một ngày cuối tháng 11/2014, vợ chồng Tuấn thuê xe ra nhà hàng xóm Ngọc Anh, nhờ gọi Ngọc Anh mang con đến. Tại đây, hai bên làm "giấy giao con".
Trong giấy có ghi sau khi giao con, Ngọc Anh không có quyền thăm, không đòi hỏi gì, chấm dứt tình mẹ con từ hôm nay. Ngọc Anh đồng ý ký tên vào bản giao ước mà không nói một câu.
Vợ Tuấn đếm đủ 10 triệu để lên bàn trước mặt Ngọc Anh. "Thế nhé, thay vì cô bán con lấy 10 triệu, tôi cũng đưa cô 10 triệu."
Ngọc Anh nhìn tiền mà như người mất hồn. Đứa trẻ được vợ Tuấn bế ra xe. Vợ chồng Tuấn sau đó đưa cháu bé về Quảng Nam nhờ gia đình anh trai nuôi hộ. Hàng tháng anh chị đều đặn gởi ra 3 triệu vừa lo tiền ăn uống, vừa lo tiền học. Vợ Tuấn tâm sự: "Em làm việc thiện thôi. Dù sao cháu cũng là giọt máu của chồng em. Sau lần vấp ngã, biết đứng dậy lo cho gia đình, là em tha thứ cho anh ấy”.
Tin Ngọc Anh “bán” con gái lấy 10 triệu lan rất nhanh. Một sáng, khi thấy Ngọc Anh đứng bên đường đón xe buýt, đến người em trai của chị cũng dừng xe mỉa mai: "Ê! Mới "bán" con nhỏ được 10 triệu, cho mượn ít đi". Những đứa con còn lại của chị đều ở xa, căn nhà đã buồn bã, càng trở nên hiu quạnh.
Rồi một người đàn ông sinh năm 1970, đẹp trai, cao lớn, ăn nói rất có duyên, đã có vợ và con gái học cấp 3, để ý đến chị. Người này do tính tình không bình thường, lại hay bạo hành vợ vì không chịu nổi thói vũ phu, vợ anh này đã ôm con gái đi biệt tăm. Có lẽ sau khi nghiên cứu kỹ, anh ta bắt đầu lui tới nhà Ngọc Anh. Sự cô đơn của thiếu phụ đã bị người đàn ông đánh trúng. Anh ta hầu như sinh sống và ở luôn trong nhà Ngọc Anh.
Sau gần một năm sống trong cảnh vợ chồng hờ, số tiền 10 triệu “bán” con tiêu vèo là hết, Ngọc Anh nhận ra bạn tình mới của mình có tính ghen tuông vô cớ. Anh ta vẫn đi đi về về, và hàng xóm đêm đêm vẫn nghe rõ tiếng khóc ai oán của Ngọc Anh sau những trận đòn.
Căn nhà cấp bốn không có vật gì đáng giá vì người "chồng hờ" đập nát, còn trơ lại chiếc giường không chiếu, không mùng mền. Từng có lần hàng xóm sang hỏi: “Em ngủ thế này không sợ lạnh và muỗi cắn sao?".
"Muỗi nhiều lắm, nhưng em ngủ mê man không biết muỗi cắn đâu ". Người hàng xóm tâm sự: “Cô ấy sống trong cô đơn, tuyệt vọng, gia đình không ai quan tâm. Trước khi tự vẫn, thấy cô ấy hay đứng cười một mình, hay nói lảm nhảm một mình giống hệt người điên. Nhiều khi tình mẹ nhớ con trỗi dậy, cô ấy ôm mặt khóc đòi đi thăm con, nhưng nay biết tìm ở đâu”.
Ngày đưa Ngọc Anh ra nghĩa trang, cũng có vợ chồng anh Tuấn.
Theo Pháp Luật Việt Nam
thiếu phụ, bán con, số phận bất hạnh - Số phận bất hạnh của người phụ nữ bán con lấy 10 triệu