Sống ở vùng nông thôn nhưng khi bước vào tuổi đôi mươi, Hải lớn vổng lên thành một thiếu nữ trắng trẻo, xinh xắn.
Không ít chàng trai trong xóm, ngoài làng lượn lờ, trồng “cây si” nhưng Hải vẫn chưa chấm ai, bởi cô nghĩ còn trẻ, vội gì. Có lẽ cuộc sống của Hải sẽ yên ả trôi đi ở vùng quê thanh bình nếu cô không lỡ bước, sa chân...
Lời rủ rê ngọt ngào
Có nhan sắc nhưng văn hóa thấp nên Hải xác định, một vài năm nữa cô sẽ lấy chồng, an cư lập nghiệp ở quê. Tuy nhiên, trong một lần đi chợ quê bán rau, quả trồng trong vườn, tình cờ Hải gặp một người phụ nữ lạ mặt. Chị ta hỏi mua rau rồi buông lời ngon ngọt: "Cô em xinh đẹp thế, tội gì cứ quanh quẩn ở cái xó quê này, chịu cảnh chân lấm, tay bùn, thiếu gì việc làm vừa nhàn hạ, vừa kiếm được nhiều tiền”. Lúc đầu, Hải nghe chị ta phỉnh nịnh cũng thấy thinh thích nhưng trong bụng còn có phần lo ngại.
Vài lần chị ta qua lại gặp gỡ tỉ tê, nếu Hải bằng lòng sẽ bố trí công việc làm nhân viên bán hàng, không chỉ nhàn hạ, có điều kiện chăm sóc nhan sắc, mua sắm quần áo mà còn dư dả tiền nong gửi về quê cho bố mẹ khiến cô xiêu lòng. Biết là bố mẹ sẽ can ngăn không muốn con gái một mình đi làm ăn xa nên Hải giấu gia đình, lẳng lặng cùng người phụ nữ lạ mặt ra đi.
Ảnh minh họa |
Không ngờ, Hải gặp phải “mẹ mìn”. Sau khi lừa đưa Hải lên khu vực biên giới Lạng Sơn, vượt biên sang Trung Quốc, người phụ nữ này bán cô cho một “động” mại dâm. Bàng hoàng, đau đớn, hết van xin đến tuyệt thực nhưng chủ “động” không buông tha, buộc Hải phải bước chân vào làm phận "gái bán hoa”. Còn trẻ, có nhan sắc nên mỗi ngày cô phải tiếp hàng chục lượt khách mua dâm. Năm tháng qua đi, lăn lóc qua nhiều “động” khiến sức khỏe của cô ngày một yếu dần. Cô được các chủ “động” tiếp sức bằng cách cho sử dụng ma túy để tiếp khách. Lâu dần, cô thành nghiện. Hơn chục năm làm nghề, từ một thôn nữ trẻ trung, xinh xắn, Hải trở thành một kẻ nghiện ngập, bê tha, thân tàn, ma dại. Ngoài 30 tuổi, nhan sắc xuống cấp, không còn là cỗ máy kiếm được tiền, cô bị chủ “động” đẩy đuổi ra đường.
Không thể sống vạ vật nơi đất khách, quê người, Hải quay trở về Việt Nam. Chỉ về thăm quê chứ Hải không dám ở lại, bởi lo ngại gia đình đau khổ trước điều tiếng dị nghị của xóm làng về đứa con lưu lạc, nghiện ngập. Dạt ra Hải Phòng sống lang thang một thời gian rồi Hải lên Hà Nội. Không nghề, nghiện ngập, Hải kiếm sống bằng cách vừa bán dâm vừa trộm cắp vặt. Gần bốn mươi tuổi, chẳng còn trẻ trung gì nên khi gặp Nguyễn Văn Hùng, một người đàn ông hơn Hải 5 tuổi và cũng là dân nghiện, hai người thuê nhà ở trọ, sống với nhau như vợ chồng.
Trong khu nhà trọ, “vợ chồng” Hải được mọi người quý mến bởi cô ta xởi lởi, sống phóng khoáng. Không ai biết Hải làm nghề gì nhưng thấy Hải dễ mến nên nhiều người trong khu vực đến làm quen, trò chuyện. Trong số đó có Nguyễn Thị Nhàn, năm ấy 18 tuổi, ở Liên Mạc, Từ Liêm. Thấy Nhàn tâm sự cần tìm việc làm, Hải nói chuyên buôn bán quần áo từ Lạng Sơn về Hà Nội, có nhiều mối làm ăn, có thể giúp đỡ Nhàn gây dựng công việc làm ăn, buôn bán, không việc gì phải đi xin việc ở đâu.
Mừng rỡ, Nhàn nhờ Hải dẫn đường lên Lạng Sơn. Mấy hôm sau, Hải cùng Nhàn ra bến xe Long Biên bắt xe khách đi Lạng Sơn. Đến Lạng Sơn, cô ta thuê xe ôm chở hai người đến Văn Lãng rồi lừa bán Nhàn cho một người phụ nữ tên Hằng lấy 4,8 triệu đồng. Sau đó, Hằng đưa Nhàn vượt biên sang Trung Quốc bán cho chủ “động” mại dâm.
Túng quẫn, tính quẩn
Phi vụ đầu trót lọt, Hải thấy việc kiếm tiền bằng nghề “mẹ mìn” này thật dễ nên tiếp tục tìm cách săn lùng các “con mồi” khác. Ba tháng sau vụ lừa bán Nhàn qua biên giới, trong một lần về thăm quê Khoái Châu, tình cờ Hải gặp cháu Lê Thị Yến, làm nghề cắt tóc, gội đầu ở TP Hải Phòng. Mặc dù còn trẻ nhưng khi thấy bà cô rủ rê lừa bán phụ nữ sang Trung Quốc, cô ta cũng nhận lời. Trở lại Hải Phòng, người mà Yến nhắm tới là cô bạn cùng làm nghề cắt tóc, gội đầu tên là Nguyễn Thị Thanh, năm ấy mới 18 tuổi, quê ở Thanh Xương, huyện Điện Biên, tỉnh Điện Biên.
Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, từ nhỏ, Thanh không được sống trong tình thương của gia đình. May mắn được một phụ nữ người Hải Phòng đem về nuôi dưỡng, nhưng khi Thanh bước vào tuổi trưởng thành thì người mẹ nuôi sa lưới pháp luật vì phạm tội buôn bán trái phép chất ma túy. Mất chỗ nương tựa, Thanh phải làm đủ nghề để kiếm sống. Gần đây, cô mới xin được chân làm nhân viên trong một quán cắt tóc, gội đầu cùng với Yến. Tuy nhiên làm nghề này cũng chỉ đủ tiền nuôi thân, trong khi đó Thanh muốn có nhiều tiền gửi về phụ giúp bố mẹ ở quê. Lâu nay, cô luôn mơ ước gặp được một “đại gia” lắm tiền, nhiều của để mong được bao bọc, dựa dẫm.
Biết được niềm ước mơ ấy của bạn, Yến điện thông báo cho Hải, mọi chuyện sẽ thành công nếu có một “đại gia” để dụ cô gái này. Mang chuyện bàn với gã chồng “hờ”, Hải được Hùng đồng tình, ủng hộ. Anh ta nhờ người em họ tên là Hậu vào vai “đại gia”. Sau khi bàn bạc, hoàn chỉnh “kịch bản”, Hải thông báo với Yến.
Yến cho Thanh biết, cô của Yến ở Hà Nội có người bạn là một “đại gia”. Mải làm ăn nên ngoài 40 tuổi vẫn chưa có gia đình. Nay ông ta muốn tìm một phụ nữ nhưng phải là gái trẻ để làm bạn tâm tình. Cô của Yến nói sẽ giới thiệu vị “đại gia” này cho Thanh, nếu cặp bồ với người đàn ông giàu có ấy Thanh sẽ không phải lo lắng điều gì. Trước những lời giới thiệu đầy hấp dẫn của Yến, Thanh vui vẻ chấp thuận.
Theo “kịch bản”, hôm ấy từ Hải Phòng, Yến thuê taxi đưa Thanh lên Hà Nội. Khi hai người đi đến khu vực Cầu Chui, Long Biên, Hải đứng bên đường đón. Sau đó, Hải và Yến đưa Thanh vào một khách sạn nằm trên địa bàn Long Biên gặp hai người đàn ông. Một người được Hải giới thiệu là chồng cô ta. Còn người đàn ông ăn mặc sành điệu tên Hậu là vị “đại gia” mà “vợ chồng” Hải muốn giới thiệu cho Thanh. Mặc dù vị “đại gia” ngoài 40 tuổi, hơn gấp đôi tuổi Thanh nhưng ngay từ lúc đầu gặp mặt, cô đã cảm mến người đàn ông này, bởi tác phong giản dị, dễ gần.
Tối hôm ấy, sau khi đưa mọi người đi nhà hàng ăn uống, vị “đại gia” thuê 2 phòng nghỉ trong khách sạn này. “Vợ chồng” Hải - Hùng và Yến ngủ trong một phòng. Còn vị “đại gia” cùng với Thanh nghỉ ở phòng bên. Trước khi đi ngủ, Hải đưa cho vị “đại gia” 5 triệu đồng để đưa cho Thanh. Mới gặp lần đầu, Thanh đã nhận được một khoản tiền khá lớn mà theo vị “đại gia” gọi là chút tiền nhỏ nhờ cô mua quà cho gia đình nên cô càng chắc mẩm ông ta là người giàu có, phóng khoáng thật nên không chút lăn tăn. Đêm ấy, cô qua đêm cùng vị “đại gia”.
Hôm sau, trong khi ngồi uống nước, sau khi ăn sáng, theo “kịch bản”, vị “đại gia” lưu luyến chia tay Thanh, nói do có công chuyện đi cùng Hùng và Hải sang gấp bên Trung Quốc giải quyết một “phi vụ” làm ăn lớn nên hẹn gặp lại cô ở Hải Phòng. Tiếp lời “đại gia”, Hải dặn dò Yến đưa Thanh về Hải Phòng cho chu đáo. Chỉ chờ có thế, Yến giả vờ lên tiếng xin đi theo, bởi chưa được sang Trung Quốc chơi bao giờ. Tiện thể, cô cũng rủ Thanh đi cùng. Tuy mới gặp gỡ nhưng thấy “đại gia” sống phóng khoáng, vả lại Thanh nhận thấy, đi cùng còn có bạn và vợ chồng cô ruột của bạn nên cũng lên tiếng xin đi theo.
Ngay sáng hôm ấy, cả nhóm bắt xe khách đi lên Đồng Đăng, Lạng Sơn. Đến tối, sau khi cơm nước xong, “đại gia” gọi một chiếc taxi chở cả bọn lên khu vực biên giới. Lần đầu tiên lên Lạng Sơn, trời tối nên Thanh không biết họ đưa đi đâu. Khi chiếc taxi chạy đến lối mòn đi vào rừng sâu sang Trung Quốc thuộc địa phận Hoàng Việt, Văn Lãng, Lạng Sơn thì dừng lại. Khi xe vừa dừng, cả nhóm bất ngờ chạm trán tổ trinh sát thuộc Phòng PC47 Công an tỉnh Lạng Sơn đang làm nhiệm vụ ở khu vực này. Nhận thấy nhóm người có biểu hiện nghi vấn, tổ trinh sát mời họ về cơ quan công an.
Đến đây thì “màn kịch” lừa bán Thanh qua biên giới của Hải và đồng bọn bị lật tẩy. “Đại gia” tên Hậu được Hải giới thiệu cho Thanh chỉ là một kẻ vô công rồi nghề ở Hà Nội. Còn bà cô “tốt bụng” của Yến cũng lộ nguyên “chân dung” khi lên cơn nghiền ma túy vật vã ngay tại cơ quan công an. May mắn cho Thanh, cô được tổ trinh sát giải cứu, suýt nữa bị bọn người xấu này bán qua biên giới.
Trên cơ sở tài liệu, nhân chứng, Lê Thị Hải, 39 tuổi, ở Tân Châu, Khoái Châu, Hưng Yên cùng đồng bọn gồm Lê Thị Yến, 23 tuổi, phường Thành Tô, quận Hải An, TP Hải Phòng; Nguyễn Văn Hùng, 44 tuổi và Nguyễn Văn Hậu, 45 tuổi, cùng ở Thụy Phương, Từ Liêm, Hà Nội, đã bị Công an tỉnh Lạng Sơn khởi tố, bắt giam về tội “mua bán người”. TAND tỉnh Lạng Sơn đã đưa vụ án ra xét xử. Hải phải nhận bản án 7 năm tù giam, Yến bị tuyên phạt 6 năm tù; còn Hùng và Hậu, mỗi người 5 năm tù giam.
Cứ tưởng yên vị thụ án 7 năm tù giam, Hải không ngờ một lần nữa cô ta lại bị vạch tội mua bán người. Sau gần một năm sống kiếp gái “lầu xanh”, Nhàn may mắn được Công an Trung Quốc giải cứu. Trở về quê, cô tìm đến Phòng PC45 CATP Hà Nội tố giác kẻ buôn người. Từ lời khai của bị hại, các trinh sát lần tìm dấu vết của Hải thì phát hiện cô ta đã đang ngồi trong trại giam. Nhận diện Hải qua ảnh, các trinh sát được Nhàn khẳng định, cô ta chính là kẻ lừa bán cô qua biên giới.
Một lần nữa, Hải phải ra hầu tòa. Cô ta được di lý về Hà Nội. Phiên tòa lưu động của TAND thành phố Hà Nội sau đó được mở ngay tại Trại tạm giam số I của CATP Hà Nội. Vẫn với tội “mua bán người”, Hải bị tuyên phạt 8 năm tù giam, tổng hợp hình phạt của 2 bản án là 15 năm tù.
* Tên bị hại đã được thay đổi.
Theo An Ninh Hải Phòng
Bi kịch của một gái 'bán hoa' hết thời - Ngôi sao