Dù du học ở Mỹ về nhưng Hồ Mạnh Giang quyết định xin về công tác ở huyện miền núi vùng cao khó khăn của tỉnh.
34 tuổi, chàng thanh niên Hồ Mạnh Giang là người dân tộc Pa Cô đầu tiêng và duy nhất tại Thừa Thiên – Huế cho tới giờ được cấp bằng thạc sĩ từ một trường đại học lớn ở Mỹ. Giang rất nổi tiếng ở huyện miền núi A Lưới (Thừa Thiên – Huế) với biệt danh Giang "Harvard" nhưng theo những người cán bộ xã thì gọi là Giang ‘Hawaii’ thì đúng hơn, vì cậu từng du học ở Đại học Tổng hợp Hawaii (Mỹ). Đó là người đầu tiên và duy nhất cho tới giờ của người dân Pa cô nhận được học vị này ở Mỹ.
Giang gạt mồ hôi tiếp chuyện khách từ dưới xuôi lên, cậu là người điềm đạm, ít nói. Giang từng làm một chuyện ngược đời, đó là cin chuyển công tác là cơ quan cấp tỉnh đóng ở thành phố để làm việc ở huyện miền núi hẻo lánh, đặc biệt khó khăn.
Giang là người xa Hồng Thượng, huyện A Lưới. Thoạt nghe chuyện về cậu, nhiều người ngỡ chàng thanh niên Pa Cô này có cuộc đời suôn sẻ. Giang khiêm tốn kể: “Chuyện về em có gì đặc biệt đâu. Sinh ra, lớn lên trên vùng cao rồi đi học, làm việc, lập gia đình, vậy thôi”. Anh Lê Văn Trừ (bí thư huyện ủy A Lưới) kể, Giang vốn là con nhà khó khăn, đông an hem, lại mồ côi bố từ khi còn học sinh, cuộc sống rất vất vả. “Nhà Giang nghèo lắm, mồ côi nhưng được cái học rất giỏi, chịu khó”, anh Trừ chia sẻ.
Giang tâm sự, năm 1998, trong lúc chuẩn bị thi tốt nghiệp lớp 12 thì bố đột ngột qua đời. Lúc đó đang tuổi mới lớn, bỗng nhiên mất đi chỗ dựa lớn nhất trong đời, cậu từng có ý định bỏ học vào Nam làm thuê cho gia đình bớt khổ. Cố gắng hết lớp 12, Giang vẫn như người lạc hướng. Nhờ người thân, bạn bè, thầy cô động viên, GIang ôn thi và nuôi giấc mơ đại học. Nhiều người lại lo cho Giang, với hoàn cảnh nghèo khó lại mồ côi, nếu thi đỗ đại học thì gia đình lấy đâu ra tiền để chu cấp đi học.
Giang (thứ 2 từ trái sang) cùng các bạn học ở Hawaii (Mỹ). |
Rồi một chút may mắn cũng tìm đến, với thành tích học tập xuất sắc hồi trung học phổ thông, Giang được huyện chọn đi học cử tuyển tại khoa Kinh Tế, đại học Huế, chuyên ngành Kinh tế nông nghiệp và Phát triển nông thôn. Sau 4 năm nỗ lực, Giang hoàn tất khóa học suôn sẻ, lấy bằng cử nhân, với kết quả tiệm cận loại giỏi. Rồi cậu được nhận vào công tác tại Ban Dân tộc – Miền núi tỉnh năm 2004.
Tuy nhiên, tâm nguyện lớn nhất của cậu vẫn là về làm việc tại quê hương nghèo khó. Cũng bởi tâm nguyện này, Giang từng bị các anh chị ở cơ quan cũ trách khéo. Chuyện là sau khi học thạc sĩ ở Mỹ xong, Giang không giữ đúng cam kết làm việc lâu dài ở tỉnh mà quyết xin lui về quê. Anh chấp nhận công tác tại một huyện đặc biệt khó khăn, với chức danh chuyên viên tổng hợp kinh tế xã hội và phụ trách thêm bộ phận “một cửa” của Văn phòng UBND huyện. Hồi đó, nhiều bạn bè người quen cho rằng Giang là đứa dở hơi hâm gàn. Nhưng với Giang, về quê công tác là tâm nguyện lớn nhất và cũng là quyết định khó khăn nhất trong đời..
Nói về việc du học ở Mỹ, Giang kể, để nhận được quyết định chính thức đi du học theo Chương trình IFP (International Fellowship Programme) do Quỹ Ford tài trợ, cậu phải mất 5 năm nỗ lực. Giang chia sẻ: “Người dân tộc thiểu số chúng em, vốn ngoại ngữ hạn chế lắm. Sau lần trượt đầu tiên, rồi học đi học lại, phải chờ đợt khảo sát tiếp theo về tiếng Anh, em mới vượt qua để được cấp học bổng. Em còn phải mất 3 năm tích lũy kinh nghiệm làm việc trước đó mới đạt đủ tiêu chí du học. Em tự nhủ, phải cố gắng thôi, mình là thanh niên mà, nếu nản chí, an phận, không chịu khó thì sẻ bỏ cuộc uổng phí. Sang Mỹ, mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa”.
Giang kể, sự mạnh dạn trong giao tiếp với người nước ngoài, với giáo sư, sinh viên quốc tế của trường khi đi du học cũng là điều rất cần thiết. “Những ngày tháng ở Hawaii, trong lớp không có bất kỳ đồng hương Việt Nam nào để mình hỏi bài như ở quê nhà. Chỉ còn cách là mạnh dạn trao đổi, học hỏi từ những người bạn học nước ngoài, thầy cô. Mình cũng chẳng ngần ngại nói ra những điểm hạn chế của bản thân để mong tiến bộ”.
Vùng đất Hawaii nới Giang du học có thiên nhiên đẹp, giàu lợi thế du lịch, con người lại luôn hiếu khách như ở nhà. Đó là nơi để Giang có cơ hội tốt để quảng bá hình ảnh đất nước Việt Nam ra với bạn bè thế giới. “Đến đâu, em cũng muốn nói với bạn bè quốc tế rằng, Việt Nam mình là đất nước tươi đẹp, hòa bình. Khi về nước rồi, nhiều bạn bè quốc tế vẫn thường xuyên liên lạc qua email”, Giang hào hứng kể.
Đến giờ, điều khiến Giang tiếc nuối nhất khi học ở Hawaii là không thể cùng bạn bè dự buổi lễ tổng kết, trao bằng tốt nghiệp thạc sĩ đầy ý nghĩa do phải về nước sớm hơn dự kiến bởi gia đình có việc hệ trọng. “Dẫu sao, điều em mong muốn nhất vẫn là tấm bằng thạc sĩ, kiến thức học được, để không phụ lại sự tin tưởng của cơ quan, người thân ở nhà”, Giang trải lòng.
Đang trò chuyện, Giang xin phép tạm dừng câu chuyện để chuẩn bị tài liệu cho lãnh đạo huyện trong cuộc họp buổi chiều. Anh Ngô Thời Mười, chánh văn phòng UBND huyện cho biết: “Giang tuy chuyển về huyện công tác chưa lâu nhưng lãnh đạo đang xem xét cất nhắc sang một vị trí công tác mới. Cậu ấy mà chuyển đi, tôi tiếc lắm.”
Theo Tiền Phong
Chàng trai Pa Cô đầu tiên có bằng thạc sĩ ở Mỹ - Ngôi sao