TTO - Đó là câu hát xuất hiện trong phim Walk with me - Bước chân an lạc, phim tài liệu về thiền sư Thích Nhất Hạnh và tăng thân Làng Mai (đạo diễn Max Pugh và Marc J. Francis), vừa được công chiếu rộng rãi đầu tháng 3-2018 tại Việt Nam.
Nụ cười hạnh phúc của nhà vật lý thiên tài Stephen Hawking - Ảnh: Business Insider
Nội dung những bài thiền ca, trong đó có câu hát trên, đều là khuyến khích người hát lẫn người nghe trở lại giây phút hiện tại để nhận ra hạnh phúc đích thực (sự an trú trong cái mình đang có, điều mình đang trải qua, việc đang diễn ra có ý thức).
Theo đó, hãy thưởng thức việc bạn đang làm, nơi bạn đang sống, kể cả... cơn đau đang biểu hiện.
"Chào em" là lời dễ thương dành cho cơn đau và nỗi khổ mình đang đối diện, như thể đó là một phần không thể thiếu.
Thật vậy, nếu chúng ta có thái độ chấp nhận để sống (với mọi thứ, kể cả đau buồn) nhẹ nhàng thì cái đau và cái khổ sẽ dễ dàng trôi qua hơn.
Điều đó cũng giống như hai người cùng leo núi, một người thì than thở núi cao, xa, leo mệt và người kia thì thấy đây là việc giống như tập thể thao để rèn luyện sức khỏe thì họ sẽ có cảm nhận trái ngược nhau: bên kia như cực hình, bên này hào hứng và hạnh phúc.
Có rất nhiều cách để trau dồi sự chịu đựng, đồng nghĩa với trau dồi năng lực chấp nhận và chuyển hóa khổ đau (bất như ý) thành hạnh phúc. Tất nhiên, đó hoàn toàn không phải là sự cam chịu, mà là ý thức rõ việc vui vẻ trải qua những điều mình không mong muốn.
Thực ra, đây chính là cách kiến tạo hạnh phúc và từ đó nâng tầm bản thân thành người có bản lĩnh.
Cách đây mấy ngày, thế giới ngả nón kính chào giáo sư Stephen Hawking - người được biết đến là anh hùng không chỉ trên phương diện chuyên môn là khoa học vũ trụ, mà còn là người vượt lên chính mình một cách hoàn hảo, như biểu tượng về việc không đầu hàng "số phận".
Hình ảnh của ông và những người như ông đã truyền một thông điệp khác, rằng bạn có thể thành công ngay cả khi bạn có nhiều điều kiện để đi tới... thất bại.
Theo đó, bạn có thể có thật nhiều hạnh phúc ngay cả khi sinh ra bạn đã bị hạn chế khá nhiều điều kiện để hạnh phúc và dư thừa điều kiện đẩy tới khổ đau.
Cảm ơn câu chuyện có thật về những con người đã tạo nên phép mầu cho bản thân, để rồi chính họ là nguồn cảm hứng giúp nhiều người khác tiếp tục tạo ra phép mầu, làm nên điều kỳ diệu.
Nghĩ về họ, chúng ta có thể thấy hổ thẹn vì mình có nhiều điều kiện để có cuộc sống an vui hay ít ra để vui sống, nhưng chỉ vì mình tự ti và thường than vãn nên không kích hoạt được năng lượng tốt đẹp để vận hành suy nghĩ, lời nói, hành vi mang tới an vui cho bản thân và cuộc sống.
Dựa trên tinh thần "ít muốn, biết đủ", có người cho rằng ai cũng muốn hạnh phúc bởi khi được hỏi đều trả lời rằng: TÔI MUỐN HẠNH PHÚC.
Và ngay khi người ấy trả lời đã được người hỏi gợi ý: Vậy hãy bỏ TÔI (cái tôi, ngã mạn, chấp giữ...) và MUỐN (dục: tham, ham thích đủ thứ không dừng nghỉ) sẽ còn lại HẠNH PHÚC (cái mình muốn có).
Tất nhiên, đây là câu chuyện thiền giúp phản tỉnh những ai còn đang loay hoay kiếm tìm hạnh phúc, nào ngờ hạnh phúc chính là khi mình bỏ bớt cái tôi, bỏ bớt cái mong cầu để sống "biết đủ", để phấn đấu và an nhiên trong nỗ lực thay đổi bản thân.