'Vừa vào phòng thì lạnh lẽo, trên giường vợ nằm, cũng chỉ có một tấm vải trắng để che thân, còn trên người không được mặc gì hết. Người nhợt nhạt, nhìn mà thấy tội nghiệp'.
Được chia sẻ trên trang cá nhân của ông bố trẻ Nguyễn Thanh Dũng, tâm sự gửi gắm đến vợ con của ông bố trẻ nhận được rất nhiều lượt yêu thích của cộng đồng.
Trong tâm thư ông bố chia sẻ những vất vả mà vợ đã trải qua trong quá trình mang bầu, hay sinh đẻ. Anh chồng còn hài hước mang thử thùng nước nhỏ bên trong áo giống như vợ đang vác bụng bầu để nếm trải cảm giác, "Ôi, phải nói, từ trên nhìn xuống chân còn không thấy nổi, vì thùng nước che mất rồi, rồi đứng gội đầu cũng mệt, chưa tính cúi xuống chà chân...". Anh còn tự nhận mình là người sung sướng nhất nhà khi chứng kiến vợ nằm trong phòng hậu sản, "trên giường vợ nằm, cũng chỉ có một tấm vải trắng để che thân, còn trên người không được mặc gì hết. Người nhợt nhạt, nhìn mà thấy tội nghiệp. Mẹ tròn, con cũng vui, có mỗi người ba này là sung sướng nhất".
Tâm sự của Thanh Dũng nhận được hơn 37 nghìn lượt yêu thích cùng hơn 14 nghìn lượt chia sẻ. Ảnh chụp màn hình. |
Ngay sau khi đăng tải status, chàng trai đến từ TP HCM này đã khiến nhiều người ngưỡng mộ bởi tình yêu thương, sự thấu hiểu và che chở của người đàn ông thực thụ dành cho gia đình. Nhiều bình luận chúc mừng hạnh phúc của cặp đôi và không quên tag tên chồng, người yêu để cùng vào đọc.
Nguyễn Thanh Dũng sinh năm 1996, hiệng là thợ xăm kết hợp kinh doanh thời trang tại TP HCM. Thanh Dũng và vợ là Nguyễn Thuý Huỳnh Mai, sinh năm 1994, đã có khoảng thời gian 3 năm yêu nhau. Khi tình yêu đang ở ngưỡng tươi đẹp nhất, cặp đôi Hà thành quyết định về chung một nhà để có thêm nhiều thời gian bên cạnh chăm sóc nhau. Cậu bé trai kháu khỉnh - Jay chào đời là kết quả ngọt ngào cho mối tình đẹp của cặp đôi “chị em” này. Thanh Dũng cho biết, con trai chính là món quà sinh nhật vô giá và ý nghĩa nhất mà người vợ xinh đẹp dành tặng cho anh.
Nguyên văn chia sẻ gây bão của anh Dũng:
Bây giờ là cũng gần nửa đêm, vợ mình thì đang nằm sau lưng, Jay thì ngủ khò khò. Không hiểu sao từ ngày vợ mình mới sinh đến nay, lòng mình cứ bồn chồn, có gì đó muốn nói ra và cũng thấy... thương vợ mình hơn. Thôi thì để hôm nay nói vậy.
Đó giờ mình cứ thắc mắc, không hiểu sao thời đại bây giờ đã là 2016 rồi, phụ nữ đã làm được biết bao nhiêu việc hơn đàn ông, thế mà vẫn phải có chuyện "phụ nữ phải luôn được chiều chuộng, đại loại như Lady First, nhường cho phụ nữ đầu tiên,...". Nhưng trong thời gian gần đây, mình mới cảm thấy ông bà xưa ví phụ nữ cành hoa, mỏng manh, yếu ớt... là vì sao.
Trước thời gian vợ mình sinh thằng Jay, mình đã ở bên vợ và chứng kiến rất nhiều biểu hiện ở bà bầu thường thấy như khó chịu, đi đứng khó khăn, ăn uống không ngon,... chưa tính đến vẻ bên ngoài, ngày thì càng tăng cân, vòng eo thon gọn bắt đầu mất dần, chân thì to... Nói nhiêu đây thôi cũng đã thấy, nếu là mình, thì mình cũng khó chịu lắm. Tính ra cũng đã hy sinh rất nhiều rồi. Làm phụ nữ, thiệt cực quá.
Nói về phần mình, một hôm đang tắm thì mình chợt suy nghĩ, sao mình đi đứng thoải mái quá, vào tắm cũng linh hoạt nhanh lẹ, chà chỗ này chỗ kia cũng thoải mái, tè thì chỉ có việc đứng... Thế là mới nghĩ đến vợ đang mang bầu ngoài kia, cái bụng to và nặng vậy, thì thế nào? Mình thử mặc cái áo vào, cộm thùng nước nhỏ vào bên trong áo, rồi làm tất cả các sinh hoạt trong toilet. Ôi, phải nói, từ trên nhìn xuống chân còn không thấy nổi để rửa nữa, vì thùng nước che mất rồi, rồi đứng gội đầu cũng mệt, chưa tính cúi xuống chà chân. Thử xong, mặc đồ vào ôm hun bả, mà bả chả hiểu gì. Vì thế, sinh ra làm phụ nữ, đã rất thiệt thòi trong phần này rồi.
Thanh Dũng và vợ Huỳnh Mai. |
Đó là chuyện lúc vợ đang mang thai, giờ nói đến việc lúc sinh. Cuộc đời mình sẽ chẳng bao giờ quên được cái ngày vợ mình vào phòng mổ. Tối trước hôm sinh mình cũng còn khá lạc quan, không suy nghĩ nhiều, cứ nghĩ mai dẫn vợ đi sinh, được gặp con trai, đơn giản thế thôi. Rồi cũng đến lúc, chở vợ tới, cũng nôn nao lắm, phần cũng hơi sợ và lo cho bả. Nhìn bả thấy cũng bình tĩnh, nên mình cũng không nghĩ nhiều. Vào đăng ký thủ tục xong xuôi, rồi cũng đến lúc. Nhớ mãi trước khi vợ vào mổ, y tá gọi mình vào để gặp vợ, vừa vô thấy mặt bả lo sợ, xanh lè... mình cũng run không biết nói gì, chỉ biết nói "cố lên nha baby, anh yêu em nhiều lắm,..." rồi hun một cái nhẹ rồi đi ra.
Đợi tầm 30 phút thì y tá gọi vào xem em bé, cảm giác phải nói là nôn nao đến phát run, bà ngoại vào xem em, y tá lo tắm rửa rồi cho vào phòng dưỡng nhi. Lúc đó quên đi vợ mình đang trong phòng mổ luôn vì quá vui mừng, định hình tí thì mới nhớ vẫn đang còn khâu vết mổ. Giờ là lúc lo và nghĩ đến bả nhiều nhất, thằng Jay thì khỏe rồi, có bà ngoại và mấy cô y tá lo nên cũng không nghĩ nhiều. Đợi mòn mỏi, ngủ gà ngủ gật, ra vào bệnh viện 4-5 lần, chạy về nhà lấy đồ, đi kiếm gì lót bụng mà vẫn chưa được gặp em, xót lắm. "Anh Dũng ơi, qua phòng hồi sức thăm vợ". Quay qua nhìn mẹ vợ và con, thấy thằng Jay có bà ngoại canh rồi, phi một mạch nhanh qua thăm vợ ngay. Vừa vào phòng thì lạnh lẽo, trên giường vợ nằm, cũng chỉ có một tấm vải trắng để che thân, còn trên người không được mặc gì hết. Người nhợt nhạt, nhìn mà thấy tội nghiệp, hỏi thăm đủ các kiểu tình cảm luôn, hun thương, hun tội. Mẹ tròn, con cũng vui, có mỗi người ba này là sung sướng nhất.
Nhiêu đó thôi, cũng thấy mình sinh ra được làm con trai, là sung sướng lắm rồi. Giờ mới thấy, phụ nữ đáng được trân trọng, chiều chuộng, yêu thương hơn thế rất nhiều, rất nhiều. Nói quan tâm, lo cho vợ, ừ thì cũng có đó, mà lo được bao nhiêu. Chỉ biết động viên, an ủi, dành những lời tốt nhất đến em mà thôi, ngoài ra chỉ phụ được gì thì phụ. Đôi khi phụ nữ chỉ cần người đàn ông bên cạnh mình, hiểu cho họ là đủ lắm rồi.
Cuối cùng cho đến hôm nay, mình cũng đã hiểu thế nào là phải yêu thương, chiều chuộng, chăm sóc, thấu hiểu người phụ nữ bên cạnh mình. Jay ra đời, đây mới là một trang mới cho gia đình này, cũng có nghĩa, bà xã ngày càng cực nhọc hơn, thiệt thòi hơn chỉ vì hy sinh cho con, cho gia đình. Mong rằng, những đêm mất ngủ của em, những lần mang nặng, mệt mỏi... sẽ đền bù cho em những ngày hạnh phúc của gia đình mình, cầu mong Chúa ban phước lành cho con cái của chúng ta, dẫn lối cho chúng ta, để Jay sẽ là một đứa bé kháu khỉnh, mạnh khỏe và luôn vui vẻ em nhé. Cám ơn bà xã và con trai Jay đã cho ba những ngày hạnh phúc nhất cuộc đời. Yêu em. 'Đôi khi phụ nữ chỉ cần người đàn ông bên cạnh mình, hiểu cho họ là đủ lắm rồi".
Dahie
Ảnh: Facebook
ông bố 9x, tâm thư gửi vợ, Thanh Dũng, cộng đồng - Ông bố trẻ 9x và tâm thư xúc động gửi vợ