'Giờ anh chỉ thích về với thiên nhiên, thưởng ngoạn cuộc sống. Đến lúc phải sống cho mình, nâng niu từng phút rồi', Minh Quân nhớ lại câu nói cuối cùng của Trần Lập.
Status số 1
"Là phụ nữ, đừng tiếc việc làm đẹp, chăm sóc bản thân, sở hữu những thứ mình thích như giày dép, mắt kính, quần áo, mỹ phẩm. Bởi, tiền là thứ có thể kiếm được, còn niềm vui, hạnh phúc thì khó kiếm vô cùng. Hãy nuông chiều bản thân mình ngay khi có thể nhé.
Cuộc sống này không ai ép bạn hy sinh, đừng tự làm rồi tự cảm thấy khổ. Đầu tư nhan sắc là một cuộc đầu tư siêu lợi nhuận", người mẫu Ngọc Trinh.
Status số 2
"2003
Vừa bước xuống cầu thang , anh vừa đi vừa nói: 'Chú có đi ăn trưa không?'. 'Có ạ. Thế hai anh em mình ăn gần đây luôn anh nhé'. Chúng tôi tạt vào một quán ăn vỉa hè, ngay gần đấy vì 30 phút nữa chúng tôi lại phải quay trở lại tiếp tục làm giám khảo cho một cuộc thi âm nhạc.
Bàn luận về các thí sinh, anh tỏ vẻ tiếc nuối vì vì mấy ngày qua chưa kiếm được một giọng ca nào làm anh ưng ý, đặc biệt là hát được rock. Rồi bất chợt anh quay sang hỏi tôi: 'Sắp tới chú có ra album nào không đấy?'. 'Có anh ạ! Em đang biên tập bài. Anh có bài mới nào anh cho em hát với', tôi nhanh nhảu đáp. 'Có bài này, anh nghĩ hợp với chú'.
Nghe đến đó, tôi sướng điên nhưng vừa mừng vừa lo. Mừng vì vừa ngỏ lời anh đã đồng ý cho bài hát mới, lo vì chất nhạc của 2 anh em hoàn toàn khác nhau. Tôi thì thuần pop còn anh thì chuyên rock. Nhưng thấy anh bảo là 'hợp với chú' nên tôi như mở cờ trong vụng, sung sướng vô cũng.
Anh bắt đầu hát vo cho tôi nghe. Ca từ vô cũng ý nghĩa, xúc động và đầy nhân văn: 'Khi trong em, bỗng thấy bâng khuâng thì nhìn xung quang thế gian. Để thấy chút nắng, để thấy chút gió, để thấy ý nghĩa cuộc đời. Để cất tiếng hát, hòa với gió mát. Con tim bừng lên sức sống. Vì đời là bức tranh đẹp, ta hãy sống trong tình yêu. Xin cho con tim hiến dâng từng ngày sống bên nhau đắm say. Vì đời là bức tranh đẹp, ta hãy sống trong tinh yêu. Xin dang đôi tay khát khao, sống bên nhau, sống bên nhau. Với thế gian muôn màu'.
Một ca khúc quá tuyệt, thế là tôi xin luôn. Vậy là có bài đóng đinh cho album mới. Quên béng luôn cả cơn đói đang rủ nhau lộn nhào, cồn cào trong bụng, chúng tôi cứ lẩm nhẩm hát mặc kệ mọi thực khách xung quanh, mặc kệ cái đĩa trứng rán óng vàng béo ngậy, kệ cả khúc kho như đang ưỡn ẹo, gọi mời, kệ luôn cả đĩa rau muống xào thịt bò thơm phức đang à ơi trước mặt. Tụi này... hát đã!
Ca sĩ Minh Quân chia sẻ về nhạc sĩ Trần Lập. |
2005
Chuông điện thoại reo. Tôi mắt nhắm mắt mở với tay lên đầu giường.Vừa ấn nút thì đầu dây bên kia: 'Alô. Giờ này mà vẫn ngủ cơ à? Dậy đi, anh Lập đây! Chú dậy chưa? Ra cà phê đi, anh có việc muốn bàn với chú.'
Bước vào quán cà phê thì tôi đã thấy anh ngồi sẵn ở đó. Giật mình - thôi chết, mình đến muộn à? Ngại quá. Trong đầu nghĩ vậy, liền cắm mặt vào chiếc đòng hồ trên tay. Chưa tới 9h,vậy mình không đến muộn mà là ông anh mình đến sớm .
'Anh đến sớm thế , anh đến từ lúc nào đấy?'. 'A ngồi từ 7h, vừa viết xong bài này, nghĩ đến chú nên anh gọi luôn'.
'Ối em lại có bài mới ạ?'. 'Bài này là anh viết theo đơn đặt hàng, dùng để quảng cáo sản phẩm nên ngắn lắm có 3-4 câu thôi'.
Tôi hoang mang và quá bất ngờ vì lẽ thường tình, là một ca sĩ nổi tiếng, là một nhạc sĩ sáng tác chẳng ai lại nhường job nhiều tiền này cho người khác bao giờ, chưa kể nó lại là lứa đàn em. Trong lòng còn đang thắc mắc, hoài nghi thì anh nói: 'Bài này thuần chất pop, cần hát kiểu nhẹ nhàng, tình cảm nên anh nghĩ ngay đến chú. Anh thì không hợp rồi. Anh vừa viết xong đấy. Đây, giai điệu nó như thế này này.
Thế là anh hát cho tôi nghe và tập luôn cho tôi. Chúng tôi lại lầm rầm hát, vừa hát vừa chỉnh chu lại ca từ. Hát rồi sửa, sửa rồi lại hát, hát rồi lại sửa, vừa sửa vừa nghêu ngao.
2015
Sau tấm phông nền sân khấu, quay lưng lại phía tôi là dáng một người đàn ông đang ngồi tư lự một mình. Mắt nhìn ra phía xa xăm qua ô của kính, bụi đã phủ mờ. Anh mặc trên người chiếc áo khoác da màu đen, chiếc quần jeans màu lông chuột và đi đôi giầy sặc mùi dân rock - chất lừ. Thoáng nhận ra, tôi liền đi tới: 'Ôi, anh à! Anh đến lâu chưa? Anh đã diễn chưa ạ?'
Anh từ từ quay lại, ngước mắt về phía tôi và chậm nói: 'À, anh cũng vừa tới. Chắc lát nữa anh mới diễn. Chú hát thứ mấy?'.
Lúc quay người lại, tôi thấy anh gầy đi rất nhiều. Hốc mắt sâu hơn, nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn, râu cũng dài hơn. Rồi cả cách anh nói chuyện, giờ cũng khác trước. Anh nói chậm rãi hơn, từ tốn hơn, nhẹ hơn và yếu hơn.
'Hôm nọ, em mới lướt qua face của anh, thấy dạo này anh up ảnh đi phượt liên miên. Hà Giang, Sapa rồi miền Trung, miền Nam nữa. Sướng thế'.
'Ừ. Giờ anh chỉ thích về với thiên nhiên, đi đó đi đây thưởng ngoạn cuộc sống, đến lúc phải sống cho mình và phải nâng niu lấy từng phút rồi'.
'Vâng', tôi đáp lại một cách bản năng nhưng trong lòng đày mơ hồ vì lời nói cuối cùng của anh. Bỗng người phụ trách chương trình gọi nhắc tôi chuẩn bị ra biểu diễn. Cầm micro trên tay, tôi cứ lơ mơ về câu nói ấy nhưng rồi lại quên biến vì đã đến lúc phải ra trình diễn.
Mấy hôm sau, đọc tin trên báo rằng anh bị bệnh, tôi cau mày suy nghĩ và trong đầu, hiện ra tứ tung nhũng đièu thắc mắc: 'Ơ... mới hôm nọ còn diên chung với anh ý, vẫn thấy bình thường mà?'. Ơ…Ơ… Bao nhiêu cái ơ cứ vẩn vơ tâm trí ….
Trưa nay, nhận được tin, tôi ngồi thừ ra, đờ đẫn và hoang mang. Dẫu vẫn biết ngày này sẽ đến nhưng sao nó lại xảy ra nhanh đến thế nhỉ? Ô cửa kính sau cánh gà chắc giờ vẫn thế? Vẫn vương đầy bụi, mờ ảo như ngày nào. Vẫn bóng dáng người đàn ông ấy ngồi quay lưng lại, ánh mắt ưu tư nhìn phía xa xăm . Ở đó, vẫn có ánh đèn màu, sáng lập lòe trên lưng áo... Vĩnh biệt anh!", ca sĩ Minh Quân.
Status số 3
"Mấy ngày hôm nay đều có nhiều thông tin buồn nên tôi đang nhắc nhở mình rằng mình phải sống khỏe, phải yêu hết mình, phải chăm sóc gia đình mình, phải cống hiến cho xã hội!
Hôm qua đi quay về, mệt rã rời, hình như cơn cảm cúm đang chầu chực. Bước vào nhà là mùi thơm của thức ăn ngào ngạt, trên bàn là ánh nến và hai ly rượu vang. Người đàn ông của tôi đang khoác tạp dề lúi húi nấu ăn cho chúng tôi. Tôi ôm choàng anh, dựa chiếc đầu bé vào đôi vai to thật to. Tôi đã về nhà!
Ngoài kia có bao lời mời vẫy gọi, đi uống rượu nghe nhạc DJ của cô bạn tôi, đi trao giải vinh danh cho các thương hiệu mỹ phẩm... Nhưng thôi, tôi chọn ở nhà, chăm sóc cho sức khỏe, tinh thần và trái tim mình! Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta mải sống làm sao để làm vừa lòng người khác mà quên sống để làm chính mình hạnh phúc", siêu mẫu Hà Anh.
Status số 4
"Anh ơi, dù biết sẽ có hôm nay nhưng sao vẫn cảm thấy bất ngờ quá! Nghe tin anh đi, em ngồi tua lại trong trí nhớ những kỉ niệm về anh, mọi thứ như những thước phim lại hiện lên trong trí nhớ của em nhưng chúng ta sẽ không bao giờ quay lại quãng thời gian đó được nữa.
Nhớ những chuyến lưu diễn cùng anh, được cùng nhau sống với niềm đam mê âm nhạc với những người mà trướ đây khi còn nhỏ mình chỉ biết ngưỡng mộ rồi một ngày lại là đồng nghiệp là những người anh hay người thầy như thầy Thanh Tùng, anh Lương Minh là điều hạnh phúc nhất của em khi được đi trên con đường nghệ thuật này.
Bao nhiêu ảnh anh chụp cho em đợt đi Rockstorm em không tìm đc. Còn lại tấm này của anh em mình, trông em thật thảm hại, thôi thì có ảnh xem lại để nhớ đến anh là tốt rồi!
Tạm biệt anh nhé, anh Lương Minh, thầy Thanh Tùng sẽ lại đón thêm một người bạn nữa. Mọi người sẽ không bao giờ quên anh!", ca sĩ Lưu Hương Giang.
Lưu Hương Giang chia sẻ bức ảnh chụp chung đã lâu với Trần Lập. |
Status số 5
"Hôm nay, cả văn phòng yên lặng, phần vì ai cũng có nhiều việc, phần vì ai cũng đeo headphone nghe nhạc. Thứ âm nhạc chẳng của riêng ai, chẳng của riêng dân rock, mà là thứ nhạc của thời thanh niên sôi nổi.
Ai cũng có một ca khúc trong ký ức của riêng mình. Dù đã đeo headphone nhưng thứ âm thanh phát ra từ guitar điện rất chói tai, người ngoài đều nghe được. Chị gái 7X đã có một chồng hai con nghe 'Người đàn bà hóa đá'. Góc xa xa văng vẳng tiếng 'Bông hồng thủy tinh' từ một anh đồng nghiệp nghiêm chỉnh cổ cồn trắng. Tiếng bạn nữ nào đó hát khe khẽ 'Mắt đen' và kể mối tình đầu hồi học cấp 3 từng gửi tặng. Anh lái taxi dọc đường về thì bật hẳn loa ngoài 'Đường đến ngày vinh quang'.
Chúng tôi chào Trần Lập như vậy, như đang vĩnh biệt một phần tuổi trẻ của mình", độc giả Hồng Nhung.
Status số 6
"Nếu không trở thành Hoa Hậu, tôi sẽ bước ra khỏi nỗi buồn. Bước đi tiếp, chứ không ngồi đó tiếc nuối. Tôi nhìn về tương lai, bước trên con đường mới chứ không muốn hướng mắt về quá khứ", hoa hậu Phạm Hương.
Hoa hậu Phạm Hương. |
Status số 7
"Thương cha thương mẹ bao nhiêu cũng không bằng cha mẹ thương mình. Hiếu trả không bao giờ là đủ, dù như như thế nào ơn sinh thành là ơn lớn nhất. Có con mới hiểu tấm lòng cha mẹ
Vậy mà, đằng sau sự hào nhoáng của một số người con là sự vất vả, lam lũ của cha mẹ họ. Cha mẹ mình mình còn không thương thì đời này há có biết thương ai khác ngoài bản thân?", diễn viên Phan Như Thảo.
Status số 8
"Hôm nay ông ra đi, nhưng âm nhạc của Thanh Tùng vẫn còn mãi, vẫn là ảnh hưởng lớn trong giai đoạn âm nhạc hiện đại của Việt Nam. Biết là rất buồn, nhưng Hồng Nhung và cả Lam, hay anh Bách, chị Dương, sẽ được an ủi phần nào khi ông được giải thoát khỏi bệnh tật. Bởi không gì đau đớn cho bằng người nghệ sĩ lại không được đàn hát, người đàn ông hoạt ngôn lại không được nói.
Riêng Hồng Nhung biết rằng, từ đây tôi sẽ hát "Một mình" cho cả nỗi nhớ ông. Không chỉ là cảm xúc dành cho hình ảnh của cô - xanh xao vì căn bệnh hiểm nghèo, mà còn là dáng đi 'liêu xiêu con đường nhỏ' của ông - hơn một lần bản thân được nhìn thấy. Dáng đi nghệ sĩ ấy liêu xiêu và cô đơn lắm!", ca sĩ Hồng Nhung.
Status số 9
"10 năm trước, khi công bố bài 'Cơn bão nghiêng đêm', chú dặn tôi: 'Mày phải chọn được đứa nào hát giọng Bắc kỳ, hát cho ra chữ chú yêu nhất bài này: 'Ta đã bên nhau, thề mãi mãi bên nhau CƠ MÀ?'. Chú nói, mỗi bài cố gắng có một điểm nhấn về ngôn ngữ đặc biệt như thế!
Còn tôi, tôi vẫn thích bài 'Hoa tím ngoài sân': 'Ai vội đi, để ai còn đứng đó! Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi'. Đại từ nhân xưng chú dùng trong bài hát, duyên dáng và ý nhị như trong ca dao vậy!
Với Thanh Tùng, sự chia ly nó cũng nhẹ nhàng như vậy đó. Được tin chú mất, tôi cũng chỉ biết nghĩ rằng 'một ngày tình cờ, trên đường phố tôi vắng bàn chân em'... Thế thôi! Chú và nhạc của chú đã xong nhiệm vụ một cách xuất sắc từ lâu rồi", nhà báo Chu Minh Vũ.
Status số 10
"Cảm giác an toàn của người đàn ông, là dù cho cả thế giới bỏ rơi hắn nhưng trước sau vẫn có người phụ nữ bên hắn không rời. Cảm giác an toàn của người phụ nữ, đó là khi cả thế giới đều ái mộ người nàng yêu nhưng anh ấy vẫn chỉ yêu nàng mà thôi", ca sĩ Trương Quỳnh Anh.
SuZi tổng hợp
10 status Facebook, Trần Lập, Minh Quân, nhạc sĩ Thanh Tùng - 10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook